“Anh
xin lỗi, anh không đuổi được nó, để nó quấy rối em, làm em buồn.”
Giờ
phút này, cơn sốt vẫn đang tiếp tục hành hạ cơ thể của Hải Uyên, khiến đầu óc
cô đau nhức như búa bổ, tâm trí cũng trở nên mơ mơ hồ hồ.
Mà
câu nói kia của anh, đẹp như một giấc mộng vậy.
Nếu
như đã là mộng, cô sẽ bộc bạch tất cả, dù sao thì khi tỉnh giấc, mộng cũng sẽ
tan, người cũng sẽ tản.
Hơn
nữa, cô không thể kiểm soát được mớ cảm xúc tiêu cực của mình, nên chẳng cố gắng
kìm nén nó nữa.
Hải
Uyên ôm anh, víu lưng áo anh rất chặt, cái đầu nhỏ dụi dụi vào ngực anh. Khí trời
khiến nhiệt độ trong phòng và nhiệt độ cơ thể anh giảm nhẹ, cảm giác mát mẻ, có
hơi se se lạnh. Vậy mà trong lồng ngực anh ấm như trời mùa xuân, còn trong lòng
thì nóng như lửa thiêu.
Hơn
10 phút trôi qua, Hồng Khánh không còn khóc, nhưng Hải Uyên thì không. Cô khóc
rất nhỏ, nhưng như vậy chỉ khiến anh thêm sốt ruột, càng thương cô hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT