Càng
đến gần căn phòng, bước chân của Hồng Khánh càng nhẹ nhàng và chậm hơn. Sau đó,
thì dừng hẳn.
Dưới
mặt đất giống như có hàng trăm cái đinh nhọn hoắc, đâm vào chân anh, buộc anh
phải đứng lại ngay vị trí này, không cho anh tiến thêm bước nữa.
Cái
đinh đó rất dài, nó đâm xuyên qua cõi lòng, trái tim, và đầu óc của anh.
Màn
sương dần phủ lên tròng mắt, ứ đọng, rồi rỉ thành hai hàng hai bên khóe mắt,
lăn dài trên gò má, chảy xuống cằm, nhỏ xuống tấm áo anh.
Bên
tai Hồng Khánh, không một thức âm nào có thể lọt vào, ngoại trừ tiếng nức nở ấm
ức của Hải Uyên.
Hải
Uyên ngồi trên giường, co mình lại, hai tay ôm đầu. Cô đang nắm tóc mình, nắm rất
mạnh, mái tóc rối bời hết cả. Đầu cô hơi cúi xuống, cơ thể run lên theo tiếng nấc.
Gió
lạnh mang theo hơi nước từ ngoài ban công phất qua người anh, bất chợt nhớ đến
mấy câu từ mà Hoàng Tuấn từng ngẫu hứng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT