“Sau khi khám xét văn phòng, nơi ở và điện thoại di động của Vương Hoằng Phương thì xác định được trước khi Đinh Thiên Lãng qua đời, Vương Hoằng Phương đã tiếp xúc với đối phương, mối quan hệ tương đối thân mật.”

“Nhưng mà Vương Hoằng Phương chỉ thừa nhận mình lợi dụng mối quan hệ với Đinh Thiên Lãng để anh ta thiết kế nội thất căn hộ 1704 tòa nhà số 7 Anh Hoa Uyển miễn phí cho hắn, đây cũng là lý do vì sao phòng kỹ thuật lại phát hiện dấu giày của Đinh Thiên Lãng trong phòng.”

“Đối với người tên Tào Minh này, Vương Hoằng Phương phủ nhận mình quen biết gã. Bây giờ ngoại trừ lời khai của Tào Minh thì cảnh sát chúng ta thật sự chưa có chứng cứ nào khác có thể chứng minh là giữa hai người có giao dịch mờ ám.”

Kỳ Tử Ngang nói rất nhanh, sau khi nói xong một loạt thì dừng lại một lát rồi cuối cùng cũng đi thẳng vào vấn đề chính: “Phòng kỹ thuật không phát hiện được gì bất thường trong căn hộ 1704 tòa nhà số 7 ở Anh Hoa Uyển, nhưng lại tìm thấy dấu vết khả nghi gần cửa sổ thang máy tầng mười bảy.”

Tưởng Thiên Du nhíu mày hồi tưởng lại cấu tạo bên trong kiến trúc Anh Hoa Uyển, mỗi tầng là hai thang máy bốn căn hộ, trên bức tường giữa thang máy đều có một cửa sổ thông khí.

Kích thước cửa sổ bình thường, độ cao ước chừng cách mặt đất một mét hai mươi ba, đẩy Đinh Thiên Lãng ngã ra ngoài trong tình huống bất ngờ, ngược lại cũng không lãng phí quá nhiều khí lực.

“Phát hiện những sợi chỉ không rõ bên trong khe hở của ngưỡng cửa sổ, và qua xác minh ban đầu của phòng kỹ thuật thì nó phù hợp với vải quần jean mà Đinh Thiên Lãng đã mặc khi anh ta chết. Máu người được tìm thấy trong khe gạch gần cửa sổ không phù hợp với ADN của Đinh Thiên Lãng, chúng tôi nghi ngờ khi hung thủ tấn công Đinh Thiên Lãng thì chẳng biết tại sao lại bị thương.”

“ADN hiển thị là phụ nữ.”

Nghe Kỳ Tử Ngang nói xong, Tưởng Thiên Du vô thức thở chậm lại, cô có hơi giật mình với kết quả này, đầu óc cũng bắt đầu vận hành với tốc độ cao.

Vì thế vào đêm xảy ra vụ án, sau khi Chu Nhã rời khỏi tòa nhà số 21, Đinh Thiên Lãng đã đi ra từ phía bên kia của tòa nhà và đến tòa nhà số 7.

Có lẽ Chu Nhã nhìn thấy gã đàn ông lạ mặt mặc quần áo nhân viên dọn dẹp nên đã bám theo gã đến tòa nhà số 7, cũng thực hiện đợt tấn công bất ngờ trong cầu thang?

Nhưng Đinh Thiên Lãng là một người đàn ông trưởng thành với hình thể bình thường, Tưởng Thiên Du cũng không cho rằng một người phụ nữ bình thường có thể giải quyết anh ta dễ dàng, hơn nữa sau đó phải di chuyển thi thể thế nào đây?

Nghĩ đến đây, Tưởng Thiên Du có hơi ngạc nhiên lên tiếng: “Có tới hai hung thủ sao?”

“Không phải là Tào Minh chứ?”

Dường như Kỳ Tử Ngang ở đầu bên kia điện thoại cũng không ngạc nhiên với câu hỏi của cô, đại khái là cảm thấy một chút quanh co vòng vo này cũng không làm khó được cô, anh biến tướng thừa nhận suy đoán này: “Có phải là Tào Minh hay không thì vẫn phải thẩm vấn lần nữa mới biết được, nhưng nếu Tào Minh là tài xế lái xe gây tai nạn cho cô, tôi nghĩ hẳn là người đứng phía sau chỉ đạo gã sẽ không cho gã đi tìm người khác mới đúng.”

“Bây giờ bên chúng tôi đang bắt đầu điều tra từ mối quan hệ xã hội của Tào Minh, xem có thể tìm được điểm nào trùng khớp với Đinh Thiên Lãng hay không.” Nói đến đây, Kỳ Tử Ngang đột nhiên nhỏ giọng, giọng nói càng thêm trầm thấp dễ nghe: “Cô Chu, ý định của tôi khi gọi cuộc điện thoại này là bởi vì sau khi cảnh sát phán đoán thì cảm thấy tình huống hiện tại của cô không an toàn lắm, nếu cô nguyện ý, chúng tôi có thể xin…”

Tưởng Thiên Du lập tức hiểu ra ý tứ ẩn sâu trong lời nói của anh, đúng lúc nhìn thấy Đoàn A Na và Triệu Toàn ở phía trước không chờ được cô nên quay trở lại, Đoàn A Na còn tò mò hỏi: “Nhã Nhã, ai tìm bà thế?”

“Không cần.” Cô lớn tiếng trả lời rồi nhanh chóng ngắt máy.

“Không có ai hết, quản lý khách hàng của ngân hàng, chẳng phải là muốn tui mua sản phẩm tài chính này nọ hay sao.” Đối diện với hai ánh mắt tò mò, vẻ mặt Tưởng Thiên Du vẫn như thường mà giải thích.

“Mấy chuyện gọi điện quấy rầy thế này, cũng chỉ có bà là có thể nói chuyện lâu như vậy mà thôi.” Hiếm khi Triệu Toàn lên tiếng mắng chửi một lần, cô ấy lẳng lặng trợn mắt rồi xoay người đi về phía khách sạn suối nước nóng.

Ba người nhanh chóng đuổi kịp các đồng nghiệp, sau khi thống nhất làm thủ tục nhận phòng thì mọi người cũng tản ra, có người chuẩn bị trở về phòng, có người định đi dạo một vòng trong khuôn viên khách sạn rồi chụp vài tấm ảnh, có người dứt khoát đi đến nhà hàng buffet.

Sau khi bọn Tưởng Thiên Du và hai đồng nghiệp thường ngày có quan hệ khá tốt thảo luận thì quyết định sẽ về phòng sắp xếp hành lý trước, sau đó mới xuống sân chơi suối nước nóng trong phòng ở tầng một.

Công ty sắp xếp cho tất cả bọn họ đều là phòng đôi.

Đoàn A Na là người có tính cách cởi mở nhất trong ba người cho nên cô ấy chủ động đề nghị ở cùng phòng với người khác, cứ như vậy mà Tưởng Thiên Du và Triệu Toàn đã ở chung một phòng.

Hai người dọn dẹp một chút, sau khi chuẩn bị đồ bơi và các loại vật dụng cần thiết để ngâm mình trong suối nước nóng thì đi tới trước cửa phòng Đoàn A Na chờ cô ấy.

Bởi vì thời gian chờ đợi khá lâu, Triệu Toàn lên tiếng, giọng điệu ân cần hỏi: “Nhã Nhã, trước đó bà bị thương bây giờ đã ổn chưa? Nếu như vết thương vẫn chưa lành hẳn thì lát nữa phải cố gắng không chạm vào nước đó.”

“Yên tâm đi, bây giờ tui mạnh như trâu nước ấy.”

Hai người vừa chờ đợi vừa nói chuyện phiếm về công việc, Đoàn A Na và hai đồng nghiệp khác đều đi ra, mọi người lần lượt vào phòng thay đồ của khách nữ ở tầng một, mỗi người đều dùng thẻ phòng quẹt mở một cái tủ khóa, vừa nói vừa cười bắt đầu thay đồ bơi.

Trong tiếng nói cười ríu rít, Tưởng Thiên Du là người thay đồ xong đầu tiên, thế là cô dựa vào tủ chứa đồ cười tủm tỉm nhìn những người khác.

Đột nhiên cô nheo mắt lại, ánh mắt chợt dừng lại trên người Triệu Toàn.

Làn da đối phương trắng sáng như ngọc, trên làn da nõn nà là bộ bikini phong cách táo bạo, màu xanh tươi mát càng làm cho làn da của Triệu Toàn trở nên trắng sáng hơn.

Lúc này Triệu Toàn đang dùng hai tay buộc lại mái tóc dài đen thẳng vẫn luôn xõa tung sau lưng mỗi ngày, cố gắng buộc nó thành búi tóc. Mà nơi vùng gáy trắng nõn ấy lại có một vết thương không nhỏ đã kết vảy.

ADN biểu thị là phụ nữ.

Tưởng Thiên Du mím môi, miễn cưỡng đè nén nhịp tim đang dần tăng nhanh, chẳng lẽ trùng hợp như thế sao?

“Oa!” Đúng lúc này, Đoàn A Na hoảng hốt kêu lên, cô ấy chỉ vào cổ Triệu Toàn, trợn tròn mắt: “Triệu Toàn, bà bị thương lúc nào thế?”

Đoàn A Na kêu lên như vậy, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, Tưởng Thiên Du cũng thừa dịp mọi người quan tâm hỏi han Triệu Toàn mà xen vào hỏi một câu: “Triệu Toàn, thoạt nhìn vết thương của bà rất sâu, hẳn là lúc ấy bị thương rất nghiêm trọng hả?” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

“À…” Triệu Toàn giơ tay lên sờ, sau đó cảm thấy không sao cả, cô ấy chỉ cười nói: “Tui va vào góc tủ sắt trong đơn vị, nhưng mà bây giờ đã tốt lắm rồi, chỉ là có hơi đáng sợ mà thôi.”

Mọi người nghe vậy thì lại quan tâm hỏi thêm hai ba câu, sau đó lại chuyển đề tài.

Nhưng mà Tưởng Thiên Du chú ý tới, Triệu Toàn đã xõa mái tóc dài mà cô ấy vừa búi tản ra sau lưng, sau đó hình như phát hiện ra ánh mắt của cô mà nhìn sang.

Ánh mắt của hai người giao nhau ngắn ngủi trong không trung.

Trước nụ cười lúng túng của Tưởng Thiên Du, Triệu Toàn làm như không có chuyện gì xảy ra mà dời tầm mắt.

Mọi người lục tục thay xong quần áo, Đoàn A Na liền kêu mọi người xuất phát đến suối nước nóng trong nhà, đợi đến khi sắp đi tới nơi thì Tưởng Thiên Du đột nhiên kêu lên “Ai da”.

“Không biết là điện thoại của tui rơi trong tủ khóa hay là trong phòng rồi nữa, mấy bà đi trước đi, tôi trở lại tìm thử.”

Nghe được lý do này, đương nhiên là không có ai đưa ra bất kỳ lời phản đối nào, vì vậy cô xoay người và nhanh chóng trở lại gần tủ khóa, sau khi lấy điện thoại ra khỏi tủ thì lại rơi vào trong suy ngẫm.

Sau khi cô tỉnh dậy trong cơ thể Chu Nhã, người đầu tiên mà cô nhìn thấy cũng là Triệu Toàn, Đoàn A Na đến phòng bệnh trễ hơn Triệu Toàn khoảng nửa tiếng.

Sau đó khi lần đầu tiên cô trở lại Thiết kế Trung Nguyên làm việc, Triệu Toàn và Đoàn A Na cùng nhau tới hỏi thăm cô, vô tình hay cố ý đề cập đến việc cảnh sát đã từng tiến hành điều tra vị trí của Chu Nhã.

Lúc đó Triệu Toàn đang ôm theo tâm lý gì? Thăm dò phản ứng của cô rồi từ đó phán đoán tiến độ điều tra của cảnh sát hay sao?

Tưởng Thiên Du nhíu mày, cô nhớ rõ ngày đó mình nói chuyện với Đặng Tư Bác ở cầu thang, sếp đột nhiên muốn mở họp. Sau đó Đoàn A Na lại vô tình nhắc tới trong cửa hàng bánh ngọt ở dưới lầu công ty, cuộc họp đó là Triệu Toàn đề nghị sếp tổ chức.

Mà lúc ở trong cửa hàng bánh ngọt, biểu cảm của Triệu Toàn cũng vô cùng tò mò về việc cô và Đặng Tư Bác đã làm hòa, chẳng lẽ là sợ hai người yêu cũ của Đinh Thiên Lãng đến gần nhau thì sẽ nói ra vài tin tức quan trọng nào đó hay sao?

Đúng rồi, tối qua ở quán bar, Đoàn A Na nói khoảng thời gian trước Triệu Toàn có quen bạn trai?

Nếu người Triệu Toàn yêu là Đinh Thiên Lãng… Về mặt thời gian, chẳng phải là đại biểu cho việc Chu Nhã đã bị bạn tốt của mình cắm sừng à? Hèn chi Triệu Toàn vẫn luôn giấu giếm không chịu tiết lộ bạn trai của cô ấy là ai, nếu bị Chu Nhã biết được thì chẳng phải sẽ cãi nhau ầm ĩ hay sao?

Cho dù Triệu Toàn không sợ phiền phức thì Đinh Thiên Lãng cũng sợ, vốn dĩ việc thỉnh thoảng Chu Nhã cứ quấy rầy cũng đã đủ làm cho anh ta đau đầu rồi, nếu lại bị phát hiện thì anh ta còn có thể sống yên ổn được không đây?

Còn nữa, cũng chưa chắc là Đinh Thiên Lãng nghiêm túc với Triệu Toàn?

Nghĩ đến đức hạnh của Đinh Thiên Lãng, Tưởng Thiên Du im lặng bĩu môi, sau đó lại nhớ ra một chi tiết cực kỳ quan trọng.

Bên trong quán bar, khi cô vô tình đề cập đến việc muốn sử dụng hai cái điện thoại, Triệu Toàn lập tức buộc miệng hỏi “Sao bà lại đột nhiên có suy nghĩ này, bị nam cặn bã tổn thương nên cũng muốn làm nữ cặn bã hay sao?”.

Khi cô nói muốn tách biệt cuộc sống và công việc mà đối phương vẫn hỏi như vậy, xem ra Đinh Thiên Lãng có hai cái điện thoại, nói không chừng Triệu Toàn cũng đã sớm biết chuyện đó.

Hơn nữa ở trong lòng Triệu Toàn, hai chiếc điện thoại cũng chính là đang ngoại tình, cho nên trong lúc đang có quan hệ tình cảm với Đinh Thiên Lãng, cô ấy phát hiện ra một chiếc điện thoại khác của Đinh Thiên Lãng và cũng tiếp tục phát hiện chuyện Đinh Thiên Lãng đang cấu kết với Vương Hoằng Phương?

Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng Triệu Toàn vô tình phát hiện tình cảm mờ ám giữa hai người đó, dù sao thì cô ấy và Đoàn A Na cũng thường xuyên đến quán bar nằm đối diện hộp đêm đồng tính “Blood” mà.

Vậy thì có thể giải thích được động cơ giết người rồi.

Tương tự như vậy, tại sao hung thủ có thể lập tức nhận ra Chu Nhã vào đêm xảy ra vụ án, tại sao đối phương biết Chu Nhã tăng ca, tại sao Tào Minh có thể chắc chắn rằng cô đi đường Trương Hoàng và ra tay với cô.

Triệu Toàn là bạn tốt kiêm đồng nghiệp của Chu Nhã, cô ấy xuất hiện xung quanh Chu Nhã, cơ bản là Chu Nhã sẽ không cảm thấy có gì đó không ổn.

Còn Vương Hoằng Phương nữa, giết bạn trai của mình và sau đó giá họa cho bạn trai của đối tượng ngoại tình, rất hợp lý.

Chỉ là vì sao Tào Minh hiểu rõ mọi chuyện lại luôn một mực giúp đỡ Triệu Toàn như thế? Mối quan hệ giữa hai người là gì, hoặc là giữa bọn họ đã có giao dịch nào?

Tưởng Thiên Du thở dài thườn thượt, cô cúi đầu mở màn hình điện thoại, tìm được số điện thoại có ghi chú là “cảnh sát Kỳ”, cô cân nhắc rồi gửi hai chữ “Triệu Toàn” cho Kỳ Tử Ngang.

Sau khi xác nhận rằng tin nhắn đã được gửi thành công, đôi mắt của cô lóe lên, bên tai quanh quẩn những lời Đoàn A Na lên án Đặng Tư Bác trên xe buýt.

Việc Đặng Tư Bác đá mèo, chẳng phải đều là Triệu Toàn nói cho Đoàn A Na nghe à? Theo quan điểm của cô, cũng chưa chắc là ai ngược đãi mèo đâu, tính cách hoang tưởng cố chấp bởi vì bạn trai ngoại tình mà có thể giết người, vậy thì giết mèo có là gì đâu.

“Bà đang làm gì vậy?”

Đột nhiên có giọng nữ mơ hồ vang lên từ sau lưng cô, còn nghe rất quen tai.

Tưởng Thiên Du vô thức siết chặt điện thoại trong tay, sau đó nghiêng đầu thì nhìn thấy Triệu Toàn không biết đã đứng ở nơi đó từ lúc nào.

Thấy cô nhìn qua, Triệu Toàn cười nói: “Nhã Nhã.”

Vẻ mặt Tưởng Thiên Du không hề bối rối, cô thuận thế xoay người buông tay xuống, mà lúc này màn hình điện thoại đang yên lặng lại đột nhiên sáng lên, nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện ba chữ “cảnh sát Kỳ” đang lóe lên trên màn hình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play