Khương Duy cởi áo khoác, cẩn thận cõng Lâm Thanh Âm trên lưng, rồi dùng áo khoác trùm lên người cô, quấn chặt lấy cô. Lâm Thanh Âm không có linh khí trong cơ thể, cô cũng chỉ mạnh hơn người thường một chút. Và người thường thực sự không thể chịu đựng được vào ban đêm trong thời tiết này.

Để phá vỡ trận pháp, cần rất nhiều chất xám và thể lực để leo lên núi. Chật vật lâu như vậy, Lâm Thanh Âm thực sự không thể chịu đựng được nữa, cô vòng tay cổ Khương Duy, má cô áp lên tấm lưng vững chãi của anh, tựa vào anh mà ngủ thiếp đi.

Nghe được tiếng Lâm Thanh Âm thẻ đều, Khương Duy hơi ngoái đầu, nhìn sư phụ nhỏ đang ghé vào lưng mình mà ngủ. Bởi vì góc nhìn hạn hẹp, anh không nhìn thấy khuôn mặt Lâm Thanh Âm, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen bóng mượt mà.

Cảm nhận được hơi ấm từ phía sau, Khương Duy nở một nụ cười, anh vững vàng cõng Lâm Thanh Âm, nhanh chóng chạy về phía trước. Khương Duy không hiểu trận pháp, anh bèn phóng thích toàn bộ khí Long trong cơ thể ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play