Đêm giao thừa.

Kiều Nhung đưa Tống Ca Nhiên trở về nhà họ Kiều.

Cô cũng không biết chuyện này có ý nghĩa gì, cũng không rõ thế giới này còn có khái niệm “yêu sớm”.

Vì thế, khi cô nói với cả nhà đây là bạn trai mình, phản ứng của mọi người đều kinh hãi và khó hiểu.

Kiều Nhung không rõ nguyên do mà nhìn phản ứng của mọi người.

Tống Ca Nhiên bất đắc dĩ nhìn cô, trong mắt lại tràn ngập ý cười.

Sau đó, cha Kiều và mẹ Kiều biết cậu chính là người dạy kèm cho Kiều Nhung, còn đưa cô đi tham gia thi đấu toán học, sắc mặt trở nên vô cùng phức tạp.

Đặc biệt là cha Kiều, đáy mắt toát ra lửa giận, khuôn mặt đỏ bắt đầu khó coi.

Ông không thể ngờ được tự mình đã dẫn thỏ trắng đáng yêu của bọn họ vào ổ sói.

Cha Kiều và mẹ Kiều rất tức giận, Kiều Nhung lại chẳng hiểu chuyện gì.

Cuối cùng Tống Ca Nhiên dịu dàng xoa đầu cô, sau đó chủ động mời cha mẹ cô tới thư phòng tâm sự.

Kiều Nhung không biết bọn họ muốn nói cái gì, vốn định đi theo cùng, nhưng là ba người bọn họ đều không đồng ý.

Cô không có cách nào, chỉ đành ngồi trong phòng khách chờ.

Đang chán muốn chết, đột nhiên có một giọng nữ chanh chua vang lên ở bên cạnh: “Sớm như vậy đã yêu đương, nhất định là dạng người không học vấn, không nghề nghiệp nhỉ? Vậy mà còn dám đưa về nhà, thật là không biết xấu hổ.”

Kiều Nhung chớp mắt, cô nhìn qua đó.

Lẽ nào là chị họ?

Cô hỏi: “Chị đang nói chuyện với em ư?”

Chị họ kia ngẩng đầu: “Đúng vậy, người trẻ tuổi mấy đứa cũng chỉ chú trọng bề ngoài, không quan tâm tới nội hàm bên trong, nhìn thấy người có bề ngoài đẹp một chút đã đi không nổi, nhưng cũng đừng sa đọa như thế.”

Kiều Nhung nhìn chị họ, thấy hơi kỳ lạ: “Nội hàm mà chị nói là chỉ cái gì? Thành tích học tập sao?”

Chị họ hất lọn tóc dài trên vai, khẽ “xùy” một tiếng: “Hai đứa là học sinh cấp ba, còn có thể có cái gì khác nữa? Chẳng nhẽ tới cả thi chuyển cấp cũng trượt hay sao?” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Kiều Nhung khựng lại, nghiêm túc trả lời: “Nếu như chị chỉ cái này, thì cậu ấy là người học giỏi nhất khối mười một trường em đó.”

Cô lại nghĩ tới hôm trước có kết quả thi đấu, tiếp tục mở miệng: “Hơn nữa cậu ấy còn đạt được giải nhất cuộc thi toán học năm nay, được tuyển thẳng vào đại học Q.”

Người ngồi trong phòng khách đều hít một hơi.

Một lát sau.

Mấy chú mấy bác bắt đầu mở lời: “Nam sinh ưu tú như vậy, Tiểu Nhung phải nắm chắc lấy.”

Chị họ kia nghe vậy nắm chặt gối trong tay, sắc mặt hơi khó coi, sau đó lại khẽ giọng lẩm bẩm: “Tình yêu thời cấp ba có thể kéo dài bao lâu chứ, học đại học tốt còn hơn.”

Kiều Nhung nhìn chị họ một lát, không muốn để ý, nên quay đi chỗ khác.

Lúc này, bên cạnh cô lại có thêm một chị họ khác, ôm vai Kiều Nhung, nói thầm: “Đừng để ý chị ấy, chị ấy tốt nghiệp đại học vẫn không tìm thấy bạn trai, nên không thích nhìn người khác yêu nhau.”

Nói đoạn, chị họ đó khinh khi “hừ” một tiếng, tiếp tục nói: “Sau đó thấy bạn trai em đẹp trai vậy, nên mới ghen ghét đó!”

Kiều Nhung không hiểu lắm nhưng vẫn gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn về phía cầu thang.

Một lát sau, Tống Ca Nhiên đi theo phía sau cha mẹ cô xuống cầu thang.

Kiều Nhung lập tức đứng dậy đi qua đó, nhìn trái nhìn phải, phát hiện vẻ mặt của cha mẹ đã hòa hoãn đi nhiều, thậm chí có thể coi là dịu dàng, hơn nữa còn thân thiết gọi cậu ta là Tiểu Tống.

Kiều Nhung thấy vô cùng khó hiểu, cô nghi hoặc nhìn về phía Tống Ca Nhiên.

Tống Ca Nhiên hơi cong môi, trấn an mà mỉm cười với cô, chẳng nói lời nào.



Vì thế sau này, chuyện của Tống Ca Nhiên và Kiều Nhung đã trở thành chuyện tình kinh điển trong trường.

Sớm như vậy đã được người lớn đồng ý, giáo viên cũng không dám nói lời gì, hơn nữa Tống Ca Nhiên đã được tuyển thẳng vào đại học Q, mà Kiều Nhung cũng không thể lười biếng khi có Tống Ca Nhiên giám sát, thành tích vẫn luôn cao lên, vẫn luôn giữ vững vị trí trong top mười.

Bởi vậy, tới cả hiệu trưởng và các giáo viên cũng thích nghe ngóng quan hệ của hai người.

Còn các bạn cùng lớp lúc nào cũng bị nhét cẩu lương.

Tống Ca Nhiên không muốn rời xa Kiều Nhung, vì thế đã giúp cô điền đại học Q vào đơn nguyện vọng đại học.

Kiều Nhung không có ý kiến, lúc nào cô cũng phải ở bên cạnh Tống Ca Nhiên mới được.

Chỉ là, nếu thi thoảng cô có thể trộm lười thì tốt hơn…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play