Vương Anh sờ sờ khuôn mặt có chút ủ rũ của Trình Ngọc: “Em thông minh như vậy, phải đọc sách mới đúng. Nếu không, thông minh mà không có sự dẫn đường, sẽ rất dễ đi lầm đường.”
Vương Anh lấy túi giấy trong ngực đưa cho cô bé: “Em học cho tốt đi, sau này nếu em học tốt, chị sẽ kêu anh rể của em làm đồ ăn ngon cho em có được không?”
Trong lòng Trình Ngọc đã lay động, cầm lấy túi giấy gật gật đầu.
Vương Anh xách theo con thỏ rời đi, về đến nhà đã cảm thán với Từ Sương: “Trình Ngọc là đứa trẻ thông minh nhất mà em từng gặp đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT