Trần Đông hạ quyết tâm, đưa Từ Sương đến thăm người đầu bếp già sống ở Dân Hạng.

Một khu đổ nát, bốn gia đình sống tạm bợ ở đó, trong khu đã sớm xây tầng tầng lớp lớp, phải đi một vòng quanh ngõ nhỏ mới tìm được đúng nơi.

Một ông lão gầy gò đang nằm trên chiếc ghế bập bênh, trên tay bưng một tách trà lớn, vui vẻ uống trà nghe đài.

Trần Đông đặt quà trong tay xuống: “Ồ, lão già có vẻ hào hứng nhỉ, đang nghe gì đấy? Mã Tam Lập à?”

Ông cụ họ Khâu, vừa nhìn thấy Trần Đông liền mừng rỡ: “Là ông đấy à? Mấy năm trước không phải chịu khổ lắm sao? Sao giờ trông nhìn vẫn béo tốt thế hả?”

Nghiêm túc mà nói, hai năm nay Trần Đông bị sự giám sát của Vương Anh, trông có vẻ gầy hơn so với trước nhiều rồi. Nhưng ông Khâu không hề nể mặt: “Béo một chút cũng không sao, tôi cũng nhìn quen rồi. Nếu ông mà gầy đi có khi tôi lại nhìn không quen ấy chứ.”

Trần Đông không thèm so đo tính toán: “Còn không phải sao, vì để ông còn nhận được ra tôi nên mấy năm nay tôi đâu dám giảm béo! Nhìn này, tôi có đem đến cho ông một ít tôm khô thượng hạng, còn cái này nữa, không biết ông đã ăn thử bao giờ chưa, cà ri! Chúng tôi tới bách hóa ngoại quốc mua về đấy!”

Ông Khâu chê món tôm khô, nhưng lại hấp dẫn với cà ri.

Ông vây qua

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play