Công việc đã quyết định xong, chuyện vào huyện thành đã trở thành điều hiện thực.
Vương Anh ăn hết nửa bát mì gà cay của Trần Đông nấu, do Từ Sương sợ cô ăn bị cay quá nên anh mới tranh lấy, vội vàng ăn nốt nửa còn lại.
Vương Anh thấy hơi tủi thân, Từ Sương dỗ dành cô: “Tối về anh nấu thịt kho tàu cho em ăn.”
Sức khoẻ của Vương Anh khá tốt, cô ăn thịt cũng không bị làm sao cả. Nhưng nếu Vương Anh ăn nhiều ớt thì cô sẽ bị nổi mụn nước quanh miệng, phải một ngày sau mới bớt đau.
Từ Sương không nhắc lại chuyện cũ. Anh lái xe đạp chở Vương Anh xuôi theo cơn gió, trước khi về đại đội hai người còn đi mua một cân thịt lợn mang về. Miếng thịt ba chỉ sườn nửa nạc nửa mỡ, đỏ đỏ trắng trắng khiến người ta trông thấy là ưng bụng rồi.
Hai năm nay Từ Sương làm việc trong tiệm ăn quốc doanh ở trên trấn nên có qua lại nhiều với quầy bán rau thịt. Cũng đủ quen thân để nhờ người ta giữ trước dùm một cân thịt ngon.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT