Tất cả mọi người đều im lặng, ngầm đồng ý với những gì anh nói:

- Thay vì chọn bước đi mạo hiểm đó, ta sẽ chọn cách khác.Hãy đầu tư mạnh vào bất động sản - Thế mạnh của chúng ta. Hiện giờ giá đất vẫn chưa có dấu hiệu sụt giảm, thế nhưng với việc kinh tế toàn cầu đang hỗn loạn giá đất sẽ rớt rất nhanh chóng.Việc bây giờ của chúng ta là hãy canh thời điểm, thu mua lại các miếng đất ở vị trí tốt, một khi nên kinh tế khôi phục ta hoàn toàn có thể đẩy mạnh giá của những mảnh đất đó lên.

Một nhân viên khẽ hỏi:

- Đông Phương tổng, ngài có chắc về bước đi này không ạ?

Anh mỉm cuộc đầy cao lãnh:

- Thời gian sẽ trả lời mọi thứ!

Cuộc họp vốn bắt đầu đầy căng thẳng thế nhưng anh chỉ mất vỏn vẹn 15 phút để giải quyết hết tất cả mọi vấn đề đang gặp phải, thậm chí còn vạch sẵn chiến lược và đường đi cho công ty. Sự tín nhiệm của các ban giám đốc cấp cao và nhân viên công ty dành cho anh sau cuộc họp này càng thêm vững chắc.

Ở một bên, Trình Lương cắn chặt răng đè nén cơn giận dữ của mình, ánh mắt đầy căm phẫn nhìn về phía anh.Hai tiếng trôi qua, cuộc họp đầy căng thẳng cuối cùng cũng đi đến kết thúc.Trình Lương tức giận bỏ đi. Anh không để sự tức giận hay tồn tại của Trình Lương vào trong mắt, mà chỉ thoải mái khoác áo vest lên rồi bước ra khỏi phòng họp trở về phòng làm việc của mình.

- Ngài Trình xin dừng bước!

- Trợ lý Nhật Nam không biết có chuyện gì?_

Ông ta trả lời đầy bất mãn và khó chịu. Nhật Quốc từ đằng sau cất giọng:

- Không có gì lớn đâu, chúng tôi chỉ muốn nhắc nhở ngài vài điều!

- Có gì thì xin hai vị chỉ giáo!_ Giọng nói mang đầy sự khinh bỉ và không để tâm của ông ta tất nhiên không qua khỏi được mắt của hai người họ.

Nhật Quốc chỉ bước đến, lạnh nhạt lên tiếng:

- Đứng đúng vị trí của mình, nếu không cứ cố trèo cao thì sẽ ngã đau lắm đấy!

- Đừng cố chạm tới những thứ không thuộc về mình, chơi với lửa có ngày bỗng tay đấy._ Nhật Nam không kiêng dè gì cũng thoải mái tiếp lời.Sau đó hai người liền rời đi.

Trình Lương tức giận nắm chặt cây gậy trong ánh mắt chứa đầy vẻ căm thù.

Sau đó các bộ phận lần lượt thay đổi kế hoạch và xây dựng kế hoạch mới theo sự chỉ đạo của anh. Dù ban đầu có hoài nghi đôi chút nhưng thao lược và bản lĩnh của anh nhanh chóng khiến họ tin tưởng tuyệt đối.Tất cả đều bắt đầu làm việc tận tụy, ra sức họp bàn kế hoạch và chiến lược.

Quay trở lại với Băng Phong.

Ngọc Băng ngủ đến trưa nhưng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.

Lúc này, Huyết Cửu Đình Phúc vừa trở về sau hơn hai tháng lưu diễn tại Pháp. Hôm này vừa đặt chân xuống sân bay thì nhận được tin em gái bảo bối của mình đã từ Mỹ trở về khiến bao nhiêu mệt mỏi,buồn phiền của anh sau chuyến công tác dài đều tan biến hết.

Vừa về đến Băng Phong anh cũng không thèm liếc mắt nhìn những người giúp việc đang chào mình một cái. Đôi mắt phượng nhanh chóng đảo ngang đảo dọc tìm kiếm bóng dáng quen thuộc nhưng lại không thấy đâu cả. Anh quay sang nhìn Trần quản gia đang đứng bên cạnh hỏi:

- Trần quản gia, Băng nhi nhi đâu rồi?

- Thưa cậu,cô chủ đang ngủ ở trên phòng!

Nhận được câu trả lời,anh cứ thế mà đi thẳng một mạch lên phòng ngủ của cô để lại quản gia và những người giúp việc chỉ biết thở dài bất lực.Họ thật sự đã quá quen thuộc với cảnh cuồng em gái này của các thiếu gia nhà mình.

Huyết Cửu Đình Phúc mở cửa đi vào nhìn trên chiếc giường kingsize rộng lớn đập vào mắt anh là bóng dáng nhỏ bé,xinh đẹp của cô công chúa nhỏ mà lòng anh ngày nhớ đêm mong đang say giấc mộng trên giường.

Huyết Cửu Đình Phúc bất giác mỉm cười đi đến ngắm nhìn khuôn mặt thiên thần mà khiến ngày đêm anh muốn thấy muốn gặp.Đã một năm rồi vì bận công việc nên anh không có thời gian sang Mỹ thăm cô được.Vậy mà mới một năm không gặp cô em gái bảo bối của anh đã trưởng thành hơn rất nhiều. Huyết Cửu Đình Phúc đưa tay vuốt nhẹ lên khuôn mặt thiên thần của cô.Nhìn Ngọc Băng ngủ khiến tâm tình anh cũng tốt hơn rất nhiều.

- Tiểu công chúa của anh, em thật sự lớn rồi! Ngày càng ra dáng một thiếu nữ trưởng thành xinh đẹp, quyến rũ hơn rồi.Mong em mãi cứ hồn nhiên, vui vẻ, trên môi luôn là nụ cười như vậy! Thế giới rộng lớn ngoài kia cứ để bọn anh chống đỡ cho em._ Nói rồi Huyết Cửu Đình Phúc đặt lên trán cô một nụ hôn chất chứa sự cưng chiều vô hạn chỉ dành riêng cho cô.

- Tiểu công chúa của anh ơi! Dậy ăn trưa đã rồi hãy ngủ tiếp nào!_ Giọng nói trầm ấm của anh vang lên thể hiện rõ sự sũng nịnh đối với cô.

..... Hết chapter 35..

⭐⭐⭐Chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. Hãy ủng hộ thật nhiều cho tác phẩm các bạn nhé!

- ---------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play