Cô - Kiến Ngọc Băng năm nay cô 15 tuổi, là con gái của Kiến Văn và Kim Chiêu Minh. Là một tiểu thư đài cát, gia đình vô cùng giàu có và có tiếng trên thương trường.Từ nhỏ cô đã rất xinh đẹp, thông minh lại cởi mở, hòa đồng nên được rất nhiều người yêu quý.
Cô cũng từng có một gia đình hạnh phúc, ấm cúng, hòa thuận nhưng hai năm trước thì biến cố ập đến. Ba mẹ cô ly hôn vì ba cô có người phụ nữ khác và con riêng bên ngoài.Sau khi ly hôn, mẹ cô ra nước ngoài làm việc theo đuổi xuất khẩu lao động nên không thể đưa cô đi cùng được nhưng mỗi tháng vẫn đều đặn gọi điện, gửi tiền sinh hoạt và học tập về cho cô.
Tuy không có mẹ bên cạnh và không có tình thương của ba nhưng cuộc sống của cô luôn hồn nhiên,vui vẻ, hạnh phúc khi được ông bà nội hết mực yêu thương, chăm sóc chu đáo.Tuy nhiên một năm sau đó thì ông bà nội cũng tuổi già sức yếu còn mang bệnh trong người nên họ cũng lần lượt rời khỏi trần đời.
Không gì đau khổ hơn việc chứng kiến những người thân yêu của mình lần lượt rời xa.Nhưng với cô càng tuyệt vọng và đau khổ hơn khi chứng kiến cảnh ba cô đưa người phụ nữ khác và một đứa con gái về nhà mà không hề quan tâm đến cảm nhận của cô.Còn nói họ sẽ là người thân là gia đình của cô nhưng thực chất khi họ về đây thì cuộc sống của cô bắt đầu những chuỗi ngày bi thương, không một ngày nào được yên ổn, tận cùng của nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần.Đây là nguyên nhân khiến cô mắc chứng bệnh tâm lý sợ bóng tối và người lạ.
Bà nhân tình không mấy tốt lành gì của ba cô là Lý Nha Hoàn và Kiến Kỳ Kỳ là con gái của bọn họ lớn hơn cô 2 tuổi.
Từ ngày hai người họ về Kiến gia thì tự cho mình là nữ chủ nhân và thiên kim tiểu thư nơi đây mà bắt đầu lên mặt. Xem Ngọc Băng như con ở trong nhà mà sai bảo cô làm đủ mọi việc trong nhà: từ việc nhỏ đến việc lớn, từ việc nhẹ đến việc nặng,... tất cả đều đổ lên trên đầu cô.
Từ khi sinh ra cô vốn đã là một thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc tay không chạm nước mà giờ phải làm những công việc nặng nhọc này hầu hạ bọn họ sao? Xin lỗi, bản tiểu thư đây không làm được.
Thế là, cô chống đối kịch liệt,đụng vào cái gì là đập vỡ cái đó. Mỗi lần như vậy khiến bà mẹ kế tức lắm nên đã cho người đánh đập cô không thương tiếc.Cô cũng từng đã nói chuyện này với ba cô nhưng chẳng bao giờ ông ta nghe hay tin cô cả. Cũng đúng thôi vì trong mắt ông ta thì đâu còn có đứa con gái là cô nữa. Kiến Văn thì thường xuyên đi công tác xa nhà, ở nhà thì mặc sức hai mẹ con Kiến Kỳ Kỳ ức hiếp, hành hạ, chèn ép cô.
Ngọc Băng rất hận 2 mẹ con Lý Nha Hoàn và Kiến Kỳ Kỳ vì đã cướp đi mái ấm gia đình của cô. Từ ngày có sự xuất hiện của Kiến Kỳ Kỳ, cô ta đã cướp đi tất cả mọi thứ của cô từ danh phận, tình thương yêu của ba đến người con trai duy nhất mà cô tin tưởng cũng vì cô ta. Từ đó,cô bắt đầu khép mình lại, lạnh nhạt với mọi người xung quanh, không còn tin tưởng bất kì một ai nữa.
Quả thật, ngày trước Lý Nha Hoàn là mối tình đầu của Kiến Văn nhưng không hiểu sao khi hai người đang sống với nhau vô cùng vui vẻ và hạnh phúc thì Lý Nha Hoàn không lời mà biệt.Trong thời gian đó, Kiến Văn vô cùng đau khổ, điên cuồng huy động lực lượng ngày đêm tìm kiếm tung tích của bà ta nhưng vẫn bạt vô âm tín.
Mọi nỗi buồn sẽ bay đi trên đôi cánh của thời gian.Sau hai năm tìm kiếm trong vô vọng thì Kiến Văn cũng dần từ bỏ và mở cửa trái tim một lần nữa để đón nhận tình cảm của Kim Chiêu Minh.Minh chứng cho tình yêu của họ chính là sự ra đời của cô công chúa nhỏ Kiến Ngọc Băng.
Hạnh phúc của gia đình nhỏ chưa được bao lâu thì biến cố lại ập đến. Lý Nha Hoàn- mối tình đầu của Kiến Văn cùng con gái trở về và cùng một cô con gái của bọn họ. Kiến Văn lại không thể để con gái và người thương bơ vơ ngoài xã hội được nên ông ta đã quyết định ly hôn với người vợ hiện tại là Kim Chiêu Minh để cho Lý Nha Hoàn và Kiến Kỳ Kỳ một danh phận có thể đường đường chính chính sống ở Kiến gia.
Truyện Phương TâyMột người đàn ông tổn thương một lúc 2 người phụ nữ nhưng bất hạnh thay cho cô con gái Ngọc Băng phải chịu sự hành hạ, chèn ép từ bà mẹ kế và người chị cùng cha khác mẹ trong suốt nửa năm trời.
Vậy là một gia đình nhỏ đang hạnh phúc đã tan vỡ trong một thời gian ngắn, vợ chồng ly hôn đường ai nấy đi, mệnh ai nấy sống;con gái phải sống xa mẹ.
"Muốn gìn giữ hạnh phúc lâu dài là phải đến từ hai phía một khi đã có vết rạn nứt thì không thể hàn gắn lại được vì vậy hãy trân trọng cuộc sống của gia đình bạn.Nếu người đàn ông thật sự yêu bạn thì anh ấy sẽ vì bạn mà thay đổi, vì bạn mà hi sinh mọi thứ kể cả mạng sống của mình."
Tuy là sống ở một đất nước xa xôi cách nữa vòng trái đất nhưng Kim Chiêu Minh lòng luôn hướng về con gái và ánh mắt luôn dõi theo cuộc sống hằng ngày của cô con gái bé bỏng.Khi biết được con gái mình đang chịu sự hành hạ trong vòng tay của người phụ nữ khác thì bà không ngần ngại đường xá xa xôi,dù muôn vời cách trở, dù ngày hay đêm mà đi một chặng đường dài để trở về để đưa con gái thoát khỏi chốn địa ngục tăm tối đó.
Mẹ có thể chưa bao giờ nói yêu bạn, thương bạn nhưng mẹ sẽ làm tất cả để bạn được sống một cuộc sống tốt nhất và hạnh phúc nhất.Mẹ luôn là người âm thầm dõi theo từng bước chân của bạn và luôn sẵn sàng đỡ bạn dậy khi bạn vấp ngã.
Tình mẹ cao như mây trời, rộng như biển cả.Mẹ là người có thể thay thế bất cứ ai khác nhưng không ai có thể thay thế được mẹ.Mẹ là người tuyệt vời nhất trên thế giới này.Vì vậy hãy yêu thương và trân trọng mẹ mỗi ngày bạn nhé!
...~ Hết chapter 1~...
Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều vì cả cuộc đời mẹ đã cho đi và hy sinh cho chúng con mà không cần nhận lại! Con cảm ơn mẹ rất nhiều! Một mùa xuân sang là con lại trưởng thành hơn thêm nhưng mẹ lại già đi! Xin thời gian đừng làm những nếp nhăn trên gương mặt mẹ hằn sâu hơn nữa!
Con biết dù con đã lớn nhưng vẫn chưa giúp được gì cho mẹ. Mẹ ơi!!! Đã đến lúc con phải tự lập tự đi trên con đường của mình rồi. Con hy vọng dù quyết định của con ra sao thì vẫn mong mẹ sẽ ủng hộ cho con nhé. Con yêu mẹ nhiều lắm! Mong cho sự thành công của con sẽ tỉ lệ ngược với sự già đi của ba mẹ.
Gửi mẹ của con....
*14/12/2022*
.......................
Like: nếu chap hay có ý nghĩa và thu hút bạn.
Comment: để cho mình cảm nhận, góp ý về những sai sót của mình nhé!
Vote and follow: giúp tác giả có động lực để hoàn thành tác phẩm nhé!
..................THANK....................