- Đúng vậy, tuy là một người không có chức vụ nhưng ngài vẫn là một cổ đông lớn. Công ty cũng một phần nhờ vào sự góp vốn của ngài mà phát triển nhưng để phát triển lớn mạnh như ngày hôm nay đều là nhờ vào sự dẫn dắt của Đông Phương tổng trong những năm qua.Dù sao nhờ vào đó mà ngài đã rút về một phần vốn không nhỏ để đầu tư riêng, nhưng một vị cổ đông như ngài vẫn sẽ có một phần quyền nào đó để góp sức chứ!

Lời của Nhật Nam như ngọn lửa châm ngòi vào dã tâm của ông ta.Không thể nhịn được nữa Trình Lương giận dữ lên tiếng hướng thẳng lời nói về phía Đông Phương Long Thần:

- Đông Phương tổng, ý của cậu là gì đây hả? Người của mình mà cậu cũng không biết quản nữa sao? Vậy mà còn muốn ngồi ở chiếc ghế chủ tịch này? Cậu tự nhìn lại bản thân xem có xứng không?

Đông Phương Long Thần chỉ lạnh nhạt nhìn ông ta,ánh mắt hờ hững đầy vẻ khinh thường:

- Tôi không xứng? Vậy ai xứng, ông nói thứ xem?

- Nếu tự cho rằng bản thân xứng đáng chi bằng cậu hãy giải quyết vấn đề này đi.Nãy giờ cậu cũng đã nghe về tình hình, muốn chứng thực khả năng sao? Đây là cơ hội cho cậu đấy, Đông Phương Long Thần!

Nhật Quốc lên tiếng, giọng nói đầy nghiêm túc và lạnh lẽo:

- Tốt nhất ông nên cẩn thận khi nói chuyện với Đông Phương tổng thì hơn đấy!

Nhận thấy sự nguy hiểm từ lời nói của hai người, ông ta mới im lặng không nói gì nữa.Còn anh, giọng nói lãnh đạm, đều đều vang lên:

- Về vấn đề thất trách này,xem ra phải hỏi một vài người rồi.Thư kì Trần, Trưởng phòng Vân hai người nói xem?

Hai người vừa được gọi tên thì giật bắn mình.Họ vốn là người được Trình Lương cài vào, đã nhiều lần hai người họ theo chỉ thị của ông ta gây cản trở các hoạt động kinh doanh, dự án hợp tác của công ty nhằm kéo anh khỏi chiếc ghế chủ tịch.Thế nhưng dù đã cố gắng bao nhiêu lần thì họ vẫn chẳng thể làm gì được.Cuộc họp này hai người họ tranh cãi rất kịch liệt liên tục nói về vấn đề khó khăn đang gặp phải, nhưng lại luôn chuyển hướng đỗ lỗi sang cho công ty, người lãnh đạo.Vốn nghĩ lần này có thể mã đáo thành công nhưng chứng kiến một màn vừa rồi,ai cũng hoảng loạn mà cúi gằm mặt xuống.Bị gọi tới tên một cách bất ngờ họ liền hoảng loạn nhìn về phía anh với ánh mắt đầy sự sợ hãi:

- Tôi... thôi không biết gì hết, Đông Phương tổng tôi thật sự đã cố gắng hết sức rồi.Lần này công ty gặp khó khăn thì tôi cũng đã ra sức rồi.

- Tôi... tôi cũng vậy! Tôi cũng đã bỏ công sức rất nhiều.

Anh không nói gì, chỉ nhìn họ đầy lãnh đạm. Nhật Nam ngay lập tức mở tivi và phát đoạn video cho mọi người xem.Trong video hình ảnh của thư ký Trần và trưởng phòng Vân xuất hiện đầy rõ ràng, sắc nét.Hai người họ xuất hiện vào lúc đêm khuya, đột nhập vào văn phòng chủ tịch của anh, thoăn thoắt mở máy tính rồi cắm USB vào.Sau đó, liền cùng nhau trốn đi và ra về.

Hình ảnh được chiếu lên khiến hai con người đó hoảng sợ, vội ríu rít cầu xin. Nhật Quốc không quan tâm lời cầu xin của bọn họ mà nhanh chóng kêu người đưa bọn họ ra ngoài,sau đó nhanh chóng cho những kẻ này cuốn gói rời khỏi công ty.

Sắc mặt của Trình Lương lúc này cực kỳ khó coi,trán ông ta nổi đầy gân xanh, bàn tay bấu chặt vào tay vịn ghế. Có thể thấy rõ ông ta đang rất kiềm chế bản thân.Nhật Nam ngay sau đó liền quay về phía bàn họp cất giọng cảnh cáo:

- Hãy nhớ rõ đó chính là kết cục cho những kẻ dám ăn ở hai lòng. Tất nhiên đó vẫn chưa phải là kết thúc đi.Cứ học theo họ và rồi các người sẽ được trải nghiệm hết tất thảy.

Tất cả mọi người đều toát cả mồ hôi lạnh, thế nhưng họ vẫn cố giữ bình tĩnh. Đông Phương Long Thần bất ngờ lên tiếng tiếp tục nội dung ban đầu của cuộc họp. Tất cả mọi người đều quay trở lại trạng thái làm việc và nghiêm túc lắng nghe:

- Hiện giờ, thị trường về vàng và dầu mỏ đang tăng giảm liên tục.Giá có thể tăng lên đỉnh điểm cũng có thể tút dốc xuống mức thấp nhất.Thị trường chứng khoán cũng vì vậy mà đang chịu ảnh hưởng không nhỏ, đây là lần sụt giảm lớn nhất từ khi có vấn đề vào thời gian rất lâu trước đó.Thay vì đầu tư vào các thị trường đó một cách mù quáng thì hãy thay đổi hướng đi. Nếu bây giờ chúng ta rót vốn vào đây sẽ là một bước cờ mạo hiểm.Nhưng tôi sẽ không chọn cách liều lĩnh như vậy. Nhìn thấu được đâu mới là nước đi đúng mới là điều cần thiết để sống sót trên thương trường đầy biến động này.

Tất cả mọi người đều im lặng, ngầm đồng ý với những gì anh nói.

....... Hết chapter 34......

⭐⭐⭐Chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. Hãy ủng hộ thật nhiều cho tác phẩm các bạn nhé!

THANK YOU FOR READING 😘

- ---------------

Mong bạn ở những tháng năm sau này, dù không còn ai bên cạnh vẫn vững trãi bước đi, biết lấy bản thân làm điểm tựa, biết bao dung, biết tha thứ và biết cả thương lấy chính mình.

Bạn đã đến cuộc đời này rồi thì hãy sống thật trọn vẹn, như ngọn cỏ không người chăm sóc vẫn vẹn nguyên sau cơn mưa, như bông hoa rừng dù không ai ngắm vẫn tự mình nở rộ toả hương thơm. 🌿

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play