Bộ dáng Tiểu Chu vẫn còn háo sắc, "Có điều vừa rồi bộ dáng bị ướt của Lâu lão sư ở trong nước thật sự đẹp chết mất."
Cố Miên nghe vậy, theo bản năng nhìn theo hướng của Lâu Triệt. Trên người anh cuộn một chiếc chăn giống như của cô, tóc giả ướt đẫm trên đầu vừa rồi đã bỏ xuống, giờ phút này, anh đang dứt khoát lau mái tóc ngắn của mình.
Nói thật, diện mạo Lâu Triệt như vậy, bất kể là hiện đại hay hóa trang cổ đại, đều có thể khống chế hoàn mỹ.
Bộ dáng tóc ngắn này của anh, mày kiếm mắt sáng, trong mắt như có những vì sao, bởi vì hơn hai phân khí chất hiện đại, cho nên cảm giác so với thời điểm sắm vai Thương Trầm lại càng thêm tuấn mỹ.
Cố Miên bưng bát canh gừng còn tỏa ra hơi nóng, một bên hỏi Nam ca, "Nam ca, anh có còn dư canh gừng không?"
Nam ca vội vàng quay lại, "Có, sao thế Miên Miên, chỗ này không đủ uống sao?"
Cố Miên lắc đầu, "Anh đi lấy cho Lâu lão sư một bát đi." Vừa rồi thời điểm cô ở trong nước gắt gao kéo Lâu Triệt, tuy rằng ai cũng không biết, nhưng chính cô trong lòng lại rõ ràng, nếu lại tiếp tục chờ đợi ở trong nước, khả năng cô thật sự kém chút nữa là xảy ra chuyện. Cho nên đưa cho đối phương một bát canh gừng để giải lạnh, tạm thời cứ xem như đang biểu lộ lòng biết ơn đi.
Chẳng qua là một bát canh gừng thôi mà, cũng không có bao nhiêu, hơn nữa Lý Nam ban đầu cũng có ý cùng Lâu Triệt tạo mối quan hệ tốt, cho nên nghe vậy hắn lập tức làm một bát nước gừng nóng hôi hổi đưa sang chỗ Lâu Triệt.
"Lâu lão sư, đây là do Miên Miên kêu tôi sang cho anh, thừa dịp còn đang nóng thì uống mau một chút, cẩn thận lại cảm lạnh."
Lâu Triệt ban đầu còn đang lau tóc, nghe câu này, động tác của anh trong tiềm thức dừng lại một chút.
Đáy mắt cũng cực nhanh xẹt qua một tia ngoài ý muốn.
Lâu Tử Ngộ một bên ai nha một tiếng, đưa tay thay Lâu Triệt tiếp nhận cái bát, "Tôi vậy mà lại quên giúp Tiểu Lâu chuẩn bị canh gừng, Nam ca, lần này đa tạ hai người các cậu nhé."
Nam ca khoát tay, tươi cười thân thiện lại không đến nỗi quá mức cho tha thiết, xem ra vừa phải, lúc này, Nam ca đặc điểm nhân khí lập tức lộ ra, cô biết bản thân đưa canh gừng tới là đủ rồi, không cần thiết ân cần quá nhiều, ngược lại cũng không tốt.
Hắn cười cười, "Việc nhỏ thôi mà, tôi đây đi trước vậy."
Lâu Tử Ngộ cười ôn hòa, "Được rồi, Nam ca đi thong thả."
Lý Nam vừa đi, Lâu Tử Ngộ hai tay bưng canh gừng đưa cho Lâu Triệt, một bên còn không quên chế nhạo, "Không nghĩ tới bạn gái nhỏ của cậu còn rất quan tâm cậu nha. Còn không quên đưa cho cậu một phần canh gừng nữa đây."
Hành động này của Cố Miên, kỳ thực vượt quá dự kiến của Lâu Triệt.
Canh gừng còn bốc lên hơi nóng trong thời tiết ở cuối thu. Lâu Triệt trầm mặc tiếp nhận canh gừng, đem chén canh uống một hơi cạn sạch.
Sau khi diễn qua cảnh rơi xuống nước, hai diễn viên chính đều đi tắm nước nóng làm ấm cơ thể, thu thập bản thân một chút.
Lâu Triệt diễn qua cảnh vừa rồi, hôm nay đã không còn phân cảnh nào nữa, sau khi tắm rửa xong, anh nằm ở trong ghế dựa, cúi đầu tiếp tục chơi đấu địa chủ.
Chơi không được mấy ván, hạt đậu toàn bộ mất sạch.
Trước sau vận may đều kém như vậy, kém đến mức không để cho người khác được bình tĩnh.
Lâu Tử Ngộ luôn ở một bên, hai tay ôm cánh tay xem Lâu Triệt chơi trò chơi, nhìn anh thua toàn bộ đậu trong ví, thời điểm lại chuẩn bị chơi tiếp ván mới, hắn mới lên tiếng nhắc nhở nói, "Không đi xem cô bạn gái nhỏ của cậu một chút à?"
Vốn dĩ Lâu Triệt đang muốn nạp thêm tiền, nghe được lời nói của Lâu Tử Ngộ, anh cất điện thoại đi, chậm rãi ngẩng đầu lên, ngữ khí lười nhác, "Anh rảnh lắm đúng không?"
Thời điểm đối mặt với người đại diện kiêm đường ca của chính mình, trên người Lâu Triệt khí chất thanh lãnh phai nhạt rất nhiều, bản thân chân chính bộc lộ ra ngoài, cùng thời điểm ở bên ngoài không quá giống nhau.
Bởi vì rảnh rỗi, cho nên mới thường thường ở trước mặt anh nhắc tới cái tên Cố Miên này.
Lâu Tử Ngộ làm như thật gật gật đầu, "Đúng vậy, thật rảnh rỗi. Cho nên muốn nhìn cậu cùng bạn gái nhỏ của cậu yêu đương 'Ngọt ngào'."
Lâu Triệt biểu cảm không thay đổi, "Tự cùng bạn gái của anh yêu đương đi."
Lâu Tử Ngộ bất đắc dĩ buông tay, "Anh cùng bạn gái anh đều đã tiến vào hình thức vợ chồng già, nào có như chú vừa rồi với bạn gái nhỏ ở dưới nước ướt át nóng bỏng."
Tuy rằng Lâu Triệt biết rõ vừa rồi dưới nước cơ thể ướt đẫm như vậy chẳng qua là yêu cầu bình thường nhất cốt truyện, hơn nữa cảnh diễn dưới nước cứu người căn bản không có gì là ý tứ kiều diễm, nhưng phun ra từ trong miệng Lâu Tử Ngộ mà ra, không hiểu tại sao lại mang theo hai chữ hương vị ái muội?
Nói đến lúc bị ướt ở dưới nước, Lâu Triệt không khỏi lại nghĩ đến tình cảnh vừa rồi Cố Miên như con bạch tuộc quấn lấy trên người mình.
Chóp mũi tựa hồ còn có một chút mùi hương nhàn nhạt quanh quẩn, hình như là hương vị của dầu gội.
Rõ ràng đáp ứng quan hệ yêu đương với Cố Miên, chẳng qua là kế tạm thời ứng phó cha mẹ, nhưng Lâu Tử Ngộ thường ghé vào lỗ tai anh mà nhắc tới cái tên này, trong lúc vô tình ở trong lòng anh ấn tượng của Cố Miên đã ngày càng sâu.
Điều này khiến anh không khỏi nóng nảy trong một khoảng thời gian.
Thời điểm phiền chán Lâu Triệt đều thích chơi trò chơi.
Lúc này đây anh không chơi đấu địa chủ nữa, mà là đăng nhập vào một trò chơi chiến đấu trên điện thoại.
Để chơi loại trò chơi này, không cần biết thao tác có bao nhiêu sắc bén, chỉ cần có vàng là được. Ai sung tiền nhiều thì chính là đại lão đứng ở đỉnh đầu kim tự tháp.
Càng nhiều tiền, lại càng có thể thể nghiệm cảm giác nghiền áp người.
Lâu Triệt bắt đầu một ván trò chơi.
Chỉ sau vài phút dùng trang bị xa xỉ của mình đem đối thủ đánh trên đất mà đau khổ cầu xin tha thứ, Lâu Triệt mới thần thanh khí sảng thu hồi điện thoại di động, "Đi thôi."
-
Cố Miên diễn mấy cảnh phía sau, nói đơn giản thì đơn giản, nói khó thì cũng rất khó.
Bởi vì tình tiết tiếp theo liên quan mật thiết đến tiểu hồ ly.
Nếu tiểu hồ ly cũng phối hợp, như vậy việc quay phim của cô không thể đơn giản hơn, nhưng nếu tiểu hồ ly không phối hợp, này thật sự không biết phải diễn đến khi nào.
Cố Miên nhớ đến thời điểm nguyên chủ diễn phân cảnh này, cùng với đạo diễn triệt để trở mặt. Nguyên nhân chính là tiểu hồ ly một chút đều không phối hợp, thậm chí còn cắn tay cô một ngụm. Nguyên chủ tính tình hung bạo bộc phát ngay tại chỗ, cô hung hăng ném tiểu hồ ly xuống mặt đất, muốn giáo huấn nó một chút, một phát ném này, kém chút nữa liền ném tiểu hồ ly đang ổn ổn sống tới chết.
Cũng vì chuyện này mà nguyên chủ ở trên mạng bị bôi đen đến thương tích đầy mình, bởi vì có người vụng trộm đem cảnh này quay lại, sau đó còn tung lên trên mạng.
Về sau mỗi cảnh của nguyên chủ với tiểu hồ ly, đều là do hậu kỳ chế tác.
Tiểu hồ ly được làm bằng máy tính, vừa xem đã cảm thấy rất giả, khiến dân tình phút chốc hoang mang. Trương Thành là một đạo diễn xuất sắc rất phấn đấu, ban đầu đương nhiên cự tuyệt việc chế tác, nhưng nguyên chủ cùng tiểu hồ ly nháo thành bộ dạng này, sau này trên mạng lại ầm ĩ lật trời, hắn cũng thật sự là bất lực, cuối cùng chỉ có thể để nguyên chủ diễn trò với không khí.
Kỹ thuật diễn của nguyên chủ vốn dĩ cặn bã, đối với hồ ly thật còn không có tình cảm, huống chi là diễn với không khí?
Đến thời điểm cuối cùng bộ phim được phát, kỹ thuật diễn kia của nguyên chủ quả thực là rối tinh rối mù, làm cho người ta thấy đặc biệt khó coi.
Cố Miên một bên hồi tưởng cốt truyện tiểu thuyết một bên ôm lấy Tiểu Nhuyễn.
Cô xoa nhẹ cái đầu nhỏ của Tiểu Nhuyễn một chút, "Đợi lát nữa em hãy ngoan ngoãn nhắm hai mắt, nằm ở trên giường không được động đậy, biết chưa hả?"
Tiểu hồ ly chớp tròng mắt to tròn, nhìn Cố Miên, ngoan ngoãn kêu lên hai tiếng.
Đạo diễn thấy một màn như vậy, lập tức cảm thấy ngạc nhiên, "Xem ra Tiểu Nhuyễn thật sự thích cô, còn nghe lời cô như vậy."
Cố Miên không nghĩ tới việc cô vụng trộm dặn dò tiểu hồ ly đợi lát nữa nó phối hợp với mình bị đạo diễn thấy được, cô mím mím môi, "Tiểu Nhuyễn rất thông minh."
Đạo diễn vừa điều chỉnh đạo cụ vừa trả lời, "Đúng vậy, động vật nhỏ đều cơ trí lắm. Nhất là tôi còn cố ý lên rừng già trên núi tìm được, đặc biệt có linh tính."
Cố Miên cũng không biết tiểu hồ ly có nghe hiểu lời nói của cô hay không, có điều này con hồ ly trắng này thực sự ngoan ngoãn, nhưng cũng đặc biệt bám người, tựa hồ nó chỉ bám mỗi cô, lì lợm không muốn rời khỏi vòng tay chính mình.
Phân cảnh diễn sau đó, Thương Trầm bởi vì vừa rồi dưới nước cứu người mà thương thế tăng thêm, cho nên sau khi cứu người lập tức biến trở về nguyên hình, chậm chạp hôn mê bất tỉnh.
Nhị Liên đem hồ ly trắng ôm về phòng chăm sóc.
Nói cách khác, tiếp đến tiểu hồ ly trắng cần nằm trên giường rồi giả vờ như đang bất tỉnh.
Đạo diễn đưa cho Cố Miên nửa quả táo, nói, "Cô đưa cho Tiểu Nhuyễn ăn gì đó trước, để lúc bắt đầu bé con còn diễn tốt."
Sau khi tiểu hồ ly cắn vài miếng táo, cảnh quay lập tức bắt đầu.
Đạo diễn tuy rằng vừa rồi miệng nói lời trêu ghẹo, nhưng trong lòng kỳ thực không cảm thấy tiểu hồ ly sẽ hợp tác được bao nhiêu.
Dù cho thế nào, tiểu hồ ly cũng chỉ là động vật, không phải người, càng nghe không hiểu tiếng người. Cảnh tiếp theo quay xong trong vòng mười lần cũng được coi là trạng thái lý tưởng.
Nhưng đạo diễn thật sự không ngờ được, đối mặt với Cố Miên, tiểu hồ ly lại nghe lời như vậy!
Cố Miên để nó nhắm mắt nằm trên giường không được động đậy, giả chết, nó vậy mà thật sự ngoan ngoãn nằm, giống như đã ngất thật vậy.
Đạo diễn ở trong lòng mắng một tiếng, con mẹ nó thật đúng là tuyệt vời!
Lâu Tử Ngộ ở xa xa xem tiểu hồ ly phối hợp với Cố Miên như thế, đối với Lâu Triệt chậm rãi cười nói, "Xem ra bạn gái nhỏ của cậu thực sự đơn thuần nha." Tiểu động vật kỳ thực rất giống trẻ con, đều có năng lực phân biệt thiện ác.
Chúng biết ai tâm tư hiền lành trong sáng có thể tiếp cận, cũng biết ai tâm tư ác độc xấu xa, không thể tiếp cận.
Tiểu hồ ly thân cận với Cố Miên, nhưng không thân cận với những người khác.
Bởi vậy có thể thấy được tiểu hồ ly đối với Cố Miên thực sự ưa thích.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT