"Miên Miên, sắp đến núi Ngự Long rồi, dậy đi." Trợ lý Tiểu Chu nhẹ nhàng lay người Cố Miên, trong xe an tĩnh vang lên giọng nói ôn hòa nhẹ nhàng.
Cố Miên nhẹ nhàng day day ấn đường một hồi, từ từ mở mắt ra. Thực ra, cô không hề ngủ, vừa rồi nhắm mắt lại suốt cả quãng đường, là bởi vì cô đang suy nghĩ một vài chuyện.
Sau ba đến bốn tiếng ngồi xe, cô rốt cuộc đã chấp nhận hiện thực rằng chính mình đã xuyên vào quyển 《 Đúng, tôi chính là nổi tiếng như vậy đấy 》.
Còn nhớ trước lúc khi xuyên sách đột nhiên có một lão già từ đâu tới cười tủm tỉm đưa quyển sách này cho cô, miệng còn nói mấy lời thật thật giả giả, lúc đó Cố Miên căn bản nghe không hiểu, chẳng nhẽ...... lão già đó đã sớm biết cô sẽ xuyên sách?
Cố Miên chưa kịp suy nghĩ kỷ, anh Nam người đại diện của cô mỉm cười đưa chai nước khoáng tới trước mặt, "Miên Miên, uống miếng nước để thông giọng đi. Khoảng chừng hơn mười phút nữa chúng ta mới có thể đến đoàn phim được."
Tưởng tượng đến người sắp cùng Cố Miên hợp tác, đó chính là người Tiểu Chu hâm mộ, tính tình ngày thường của cô nàng rất ôn hòa nội liễm, nhưng giờ phút này lại có chút kích động không thể kìm nén được, cô chớp mắt, ánh mắt lấp lánh hỏi "Anh Nam anh Nam, anh nói xem Triệt Triệt đã tới chưa?"
Anh Nam làm bộ nghiêm khắc trừng mắt liếc Tiểu Chu một cái, giọng điệu nghiêm túc, "Xưng hô kiểu gì đấy? Phải gọi là thầy Lâu, đã hiểu chưa?"
Tiểu Chu nghe lời đồng ý, "Anh Nam, thầy Lâu...."
Anh Nam xua xua tay, "Thầy Lâu so với em còn nhỏ hơn bốn tuổi đấy." Ý tứ trong lời nói chính là, em gọi một tiếng thầy Lâu cũng thuận miệng như vậy sao?
Tiểu Chu bĩu môi, ban đầu cô muốn nói, chẳng phải anh so với thầy Lâu còn lớn hơn hai mươi tuổi đó, không phải cũng gọi một tiếng thầy Lâu sao. Nhưng nếu lúc này cô nàng còn không nghe ra ý châm chọc trong lời nói của người đại diện, coi như hơn 20 năm sống trên cuộc đời này bị lãng phí rồi.
Tiểu Chu xấu hổ buồn bực mà trừng mắt liếc anh Nam một cái, ngậm miệng không nói nữa. Dù sao đợi lát nữa, là cô có thể nhìn thấy thần tượng của mình rồi.
Cố Miên vẫn luôn an tĩnh một bên nghe người đại diện nhà mình cùng trợ lý nói chuyện phiếm.
Trong miệng bọn họ nào là Triệt Triệt, nào là thầy Lâu, cũng đều là cùng một người.
Lâu Triệt.
Nguyên thân tiếp nhận một kịch bản phim tiên hiệp tên 《 Vấn Tiên 》, cô sắp sửa gặp đối tượng hợp tác của mình, đồng thời cũng là nam chính trong cuốn sách 《 Đúng tôi chính là nổi tiếng như vậy đấy 》.
Là một người lãnh đạm tuấn dật*, thanh lãnh xuất trần*, năm ấy 22 tuổi, đã là nam minh tinh trong nước có lưu lượng ổn định, ngồi chắc ngôi vị đệ nhất siêu sao.
(*tuấn dật: quá mức tuấn tú, xuất trần: chỉ người rời xa thế tục)
Tiền tài hiện giờ đối với hắn chỉ là một vật tượng trưng, một con số, nhưng không ai biết lúc trước nam chính căn bản là vì tiền mới chủ động tiến vào giới giải trí. Cha mẹ hắn đều là công nhân bình thường, khi hắn còn nhỏ cha hắn bị tai nạn nghề nghiệp nên bị tàn tật, hoàn toàn mất đi khả năng làm việc. Phí bồi thường tai nạn lao động công trường khất nợ lì lợm mãi không trả, đặc biệt lại vào đúng thời điểm này, vì để trả tiền chữa bệnh cho cha hắn, không chỉ có tiêu hết tiền tiết kiệm trong nhà, còn thiếu một khoản nợ kếch xù, nợ nần ngập đầu.
Thời thơ ấu của nam chính thật sự là quá bi thảm, trước khi tiến vào giới giải trí trong nhà bao quanh bởi bốn bức tường, hắn một bên đi học còn một bên trốn nợ, sau khi tiến vào giới giải trí, ngay lúc đầu gặp phải rất nhiều trắc trở, sau này tình trạng mới từ từ chuyển biến tốt đẹp hơn.
Cũng bởi hắn đã trải qua cuộc sống đặc thù như vậy mới có thể dưỡng ra được cái tính tình mặt đã lạnh tâm còn lạnh hơn.
Nhưng trên thực tế, nam chính cũng không phải con đẻ của gia đình này. Thân phận thật sự của hắn là thiếu gia của gia tộc Trình gia, bởi vì khi còn nhỏ bị bảo mẫu ác ý đánh mất, ngoài ý muốn trùng hợp, mới được cha mẹ hiện tại của hắn nhận nuôi.
Thẳng đến năm hắn 24 tuổi, hắn mới được Trình gia người tìm thấy, cũng công khai thừa nhận thân phận người thừa kế duy nhất của hắn.
Tin tức này vừa tuôn ra, khiến nhiều người sợ ngây người đến nỗi cằm cũng không nâng lên được.
Về sau khi nguyên thân biết được, lại càng hối hận không thôi.
Đáng tiếc, khi đó, nguyên thân Cố Miên đã hoàn toàn đắc tội nam chính
.
Nghĩ đến kịch bản mà cô tiếp nhận, Cố Miên cảm thấy có chút phiền não.
Xuyên sách thì cũng thôi đi, cố tình cô lại xuyên thành một nữ phụ hoàn toàn đắc tội cả nam lẫn nữ chính, về sau chịu khổ bị nữ chính hủy dung, ảm đạm xa rời quê hương, ngoài ý muốn chết thảm ở ngoại quốc xa lại, bạch nguyệt quang cái gì cơ chứ, cái này cmn phải gọi là hắc nguyệt quang mới chính xác!
Dù sao cái từ ánh trăng sáng này, ít nhất còn mang theo mấy phần tốt đẹp.
Nguyên thân ở trong lòng nam chính, đến cuối cùng ngay cả một nửa ấn tượng tốt đẹp về cô cũng không còn.
Tính tình của Cố Miên rất lười biếng, cô mất cha mất mẹ từ nhỏ, được một lão già nhặt được, sau đó nuôi dưỡng cô lớn lên. Bề ngoài lôi thôi lếch thếch, cả ngày chỉ thao thao bất tuyệt mấy thứ như lão thần côn*. Thần thần bí bí lẩm bẩm suốt ngày còn chưa nói, đằng này còn ném mấy quyển sách như là 《 Huyền không đại quẻ áo nghĩa tập giải 》, 《 Bốn trụ đoán mệnh thuật 》, 《 Đạo Đức Kinh 》 đưa mấy cuốn sách thâm ảo* như vậy cho cô xem, mắt thấy chỉ có ý đồ muốn cô trở thành bộ dạng giống mình, lảm nhảm liên hồi.
(*thần côn: là từ mang nghĩa xấu, châm biếm, chỉ những người giả mình có phép thuật, có quyền năng, hoặc cả khả năng siêu phàm nào đó để lừa bịp nhằm trục lợi từ người khác.|||||*thâm ảo: sâu kín. Nguồn: Wiktionary)
Cuối cùng cũng đọc xong hết tất cả những cuốn sách mà ông già đấy ném cho cô, tuy là đọc xong nhưng vẫn có chút không hiểu, sau khi hỏi lão thì mọi vấn đề của cô cũng đều được giải quyết. Nhưng tính tình của lão già này quá mức ồn ào, vô duyên, dần dần, cô cứ vậy mà dưỡng ra tính tình hoàn toàn tương phản với lão.
Tóm lại là cô thờ ơ với mọi thứ xung quanh, tính tình ngoại trừ ông già nhà mình ra, cái gì cô cũng không muốn quản.
Ngay cả loại chuyện không khoa học như xuyên sách này, cô cũng chỉ tốn mất một giờ để thích ứng. Không biết lão già đó sau khi phát hiện cô biến mất, ông ấy có buồn chút nào không nữa.
Ngay khi Cố Miên vừa mới xuyên bản thân đã ở trên chiếc xe này.
Sau khi từ trong miệng trợ lý cô mới biết được hiện tại mình đang đến núi Ngự Long để quay bộ phim 《 Vấn Tiên 》, cô lập tức nhận ra cốt truyện trong quyển sách 《Đúng, tôi chính là nổi tiếng như vậy đấy 》vừa mới bắt đầu.
Tại thời điểm này, nguyên thân và nam chính vừa mới chính thức hẹn hò được ba ngày.
Trong《 Vấn Tiên 》, nguyên thân đóng vai nhân vật nữ chính. Cùng nam chính trong bộ phim là quan hệ thầy trò. Cô đương nhiên sắm vai một tiểu đồ đệ nhỏ nhắn đáng yêu, mà nam chính là người cao cao tại thượng, một sư phụ xa cách, mặt mày cảm giác như núi tuyết ngàn năm.
Vai diễn này, vẫn là do nguyên thân hoành đao đoạt ái* mà cướp từ tay Ôn Hạ.
Nếu có thể trở thành hắc nguyệt quang của nam chính, gia thế nhà nguyên thân, ngoại hình đương nhiên sẽ không tệ chút nào. Ngay ngày hôm qua, người đảm nhiệm nhân vật nữ chính trong bộ phim 《 Vấn Tiên 》vẫn là Ôn Hạ, là một tiểu hoa đán đang nổi tiếng, sau này trở thành bạn tốt của nữ chính, mà hôm nay, nhân vật này lại rơi vào tay nguyên thân.
Sau khi Cố Miên xuyên qua, đương nhiên là không nghĩ đến chính mình phải đi đóng phim.
Đóng phim cái gì, cô lại không biết diễn, đời này vẫn còn dài, cho nên khó có thể nói được, nhưng trước mắt chuyện đóng phim là tuyệt đối không thể làm.
Cô muốn thoát khỏi cuốn truyện này, nhưng về sau, cô lại phát hiện, không được, hoàn toàn không được. Nếu cố thoát ra khỏi cốt truyện ban đầu của quyển tiểu thuyết, như vậy thì cả người sẽ giống như bị điện giật, ôi mẹ ơi cái cảm giác đấy, miễn bàn là nó phê pha như thế nào.
Cố Miên đoán rằng trong mấy bộ tiểu thuyết tu tiên, chắc khả năng cũng giống với lúc vai chính đạt đến trình độ phi thăng để tiếp nhận lôi kiếp. Thời điểm bị điện giật, bề ngoài cô cũng không có gì khác thường, đó là bởi vì Tiểu Chu và anh Nam chưa phát hiện ra cô có cái gì không thích hợp, chỉ có cô mới biết được cái loại cảm giác chua chát của việc chết đi sống lại, rồi lại sống lại chết đi. Chậc chậc, cái tư vị này thật. . .
Sau khi bị điện giật một lần, cho dù không cam tâm tình nguyện thế nào đi chăng nữa, Cố Miên cũng không thể không đi theo cốt truyện. Bởi vì cô sợ đau, không bao giờ nghĩ tới muốn trải nghiệm cảm giác toàn thân bị giật mất xác này một lần nào nữa.
Dù sao dựa theo cốt truyện mà đi cũng rất dễ dàng.
Cố Miên có trí nhớ tốt, trước khi xuyên qua cô đã đọc xong toàn bộ quyển sách, cho nên phần lớn cốt truyện cô đều nhớ rõ ràng rành mạch.
Nguyên thân đã sắp xếp một con đường rất tốt, ví như hẹn hò với Lâu Triệt, rồi sau đó chia tay, lại hẹn hò, rồi lại chia tay, rồi lại hẹn hò tiếp, cuối cùng chia tay một lần nữa, nói lời tạm biệt lần cuối, hoàn toàn đắc tội với Lâu Triệt, lại ví như đóng một bộ tiên hiệp 《 Vấn Tiên 》, đem bộ phim truyền hình này phá nát, khiến cư dân mạng lôi ra mắng, bôi đen "Lăn ra khỏi giới giải trí đi" các kiểu, lại ví như sau đó nữa, đảm nhiệm vai trò người cố vấn cho nữ chính trong chương trình 《100 cô gái thành 10》, cô cố ý châm chọc khắp nơi, hoàn toàn đắc tội với nữ chính, cũng chọc giận luôn fans của nữ chính, cái cốt truyện máu chó này, xời, cứ theo đó mà làm là được.
Chờ đến khi kết thúc cốt truyện, cô có thể hoàn mỹ rút lui, sau đó ẩn danh tiếng và công đức của mình.
Nếu đến lúc đó, có thể thoát khỏi cốt truyện, không gì tốt hơn ngoài sống sót. Nếu như không thể, hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Mười phút sau, xe bảo mẫu từ từ dừng lại.
Dân cư ở núi Ngự Long thưa thớt, nơi đây phong cảnh tuyệt đẹp, non xanh nước biếc, phần lớn địa hình núi được bóng râm bao trùm. Rõ ràng là thời tiết mùa hạ nóng bức, những con ve sầu kêu lên không ngừng, hồ nước như bị ánh mặt trời hấp thu, nhưng khi đến gần nơi này, sau khi nhìn thấy một mảng xanh biếc trước mắt, Cố Miên chỉ cảm thấy cả người dường như trở nên mát mẻ hơn rất nhiều.
Bỗng cô liếc mắt một cái, núi Ngự Long đẹp như tiên cảnh nhân gian. Đoàn phim sở dĩ chọn chỗ này để quay chụp bộ tiên hiệp 《 Vấn Tiên 》, cũng bởi vì nơi này có phong cảnh thanh u*, một số khu vực còn có thể trực tiếp lấy làm tư liệu, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian khỏi cần phải chế tác hậu kỳ*.
(*thanh u: 清幽, nghĩa là yên tĩnh, *hậu kỳ: phông nền để quay chụp)
Dưới mắt nhìn của Cố Miên, nơi này có phong thuỷ rất tốt. Toàn bộ phong cảnh ở giữa núi Ngự Long, là một một uông* hồ nước cực lớn, xung quanh còn lại toàn là cây đại thụ trăm tuổi xanh um tươi tốt bao phủ. Hồ nước như chúng tinh củng nguyệt*, buổi tối bề mặt hồ nước mờ mờ ảo ảo, sương mù huyền ảo, ánh trăng chiếu xuống mặt hồ, như đang có một đám mây mang sắc tím bay tới.
(*chúng tinh củng nguyệt: 眾星拱月 đám sao vây quanh mặt trăng. Nguồn: Từ điển Hán Nôm ||||| *uông: sâu rộng)
Đoàn phim《 Vấn Tiên 》chọn quay chụp ở chỗ này, bộ phim chắc chắn 10/10 sẽ gây được tiếng vang lớn.
Trên thực tế, sau khi được phát sóng trên đài truyền hình Chanh, đúng thật là tiếng vang rất lớn, lớn đến nổi nam chính, đạo diễn, cùng các vai phụ khác, nhỏ thì đến phó đạo, trợ lý đạo diễn, chuyên viên ánh sáng, chuyên viên trang điểm, tất cả đều cực kì tức giận đến bùng nổ.
Nam chính thì không cần phải nói, lúc đầu đã đạt trình độ thần thánh, bộ phim này cũng chỉ khiến hắn củng cố trình độ đó thôi, hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhất nam minh tinh trong giới giải trí. Đến nỗi những vai phụ còn lại, đạo diễn vô danh nào đó, danh tiếng của bọn họ dựa trên nền tảng ban đầu mà tăng lên, bước lên một bước tiến mới.
Có thể nói, bộ phim này đã mang không ít người nổi tiếng.
Nhưng chỉ có một người, không rõ ràng.
Hơn nữa không thể rõ được.
Đó chính là nhân vật nữ chính mà "cô" đóng.
Hiện giờ, người đảm nhận vai diễn này chính là nguyên chủ Cố Miên người trùng tên trùng họ với cô.
Cố Miên tỏ vẻ, trong lòng cô không hề sợ hãi.
Dù sao tâm lý của cô rất tốt, căn bản là không muốn nổi tiếng, cho nên bị mắng cũng chả sao cả.
Khi Cố Miên đang nghĩ tới cốt truyện một cách langman mà không có mục tiêu, bên người cô đột nhiên vang lên một tiếng thét chói tai.
Tiểu Chu hưng phấn đến khó có thể giữ mình, đôi tay giao nhau đè trước ngực, kích động la lên thoạt nhìn giống như con khỉ đít đỏ, "Nam thần, nam thần tới rồi kìa!"
Nam thần?
Nam thần của Tiểu Chu, chẳng phải là Lâu Triệt hay sao?
Cố Miên nhìn theo ánh mắt Tiểu Chu, hướng cách đó không xa nhìn lại.
Một thân ảnh đĩnh bạc thong dong đột nhiên rơi vào đáy mắt Cố Miên.
Cố Miên vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lâu Triệt trong 《 Tôi chính là nổi tiếng như vậy 》, độc giả có tiếng nói lớn, chỉ lấy ưu thế nhân khí tuyệt đối có thể nghiền áp, mọi khía cạnh khác so ra tuyệt đối có thể hơn chứ không kém, hơn nữa vừa ưu tú lại còn thâm tình, nam hai lẳng lặng bảo hộ bên người nữ chính, Lâu Triệt không một chút lay động mà ngồi chắc vị trí nam chính.
Không thể không nói, tác giả đối với hắn thật sự quá mức ưu đãi. Quả nhiên là mẹ ruột.
Cố Miên còn nhớ rõ trong sách miêu tả hắn một câu như thế này, "Màu tóc Lâu Triệt đen sẫm, mà mắt hắn, có màu sắc đẹp như hổ phách, lông mày của hắn hẹp dài, ngũ quan thâm thúy, dưới mí mắt trái là một nốt ruồi lệ, nhìn đặc biệt phong lưu tuấn dật, xinh đẹp xuất trần."
Ngôn ngữ quá đơn điệu và chán ngắt, khiến người khác không cách nào tưởng tượng được Lâu Triệt phong lưu như thế nào, lại đẹp như thế nào.
Sau khi Cố Miên nhìn thấy ngoại hình nhan sắc của hắn, cô liền rõ ràng hết tất cả.
Không hổ là con trai cưng của tác giả, Lâu Triệt, khẳng định là một món quà của tạo hóa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT