Tữu lượng của Ngụy Anh không tệ nhưng không chịu nổi hắn thích uống rượu mỗi ngày mùi rượu đến thoang thoảng đâu đâu cũng nghe mùi rượu khiến người khó chịu a. Hơn nửa.. Giang Trừng đối với hắn có chút xa cách, tuy chỉ là một chút nhưng tâm tư tinh tế Ngụy Anh sao có thể nhìn không ra chứ.
Giang Trừng hắn cư nhiên xa cách ta Ngụy- khổ sở + u buồn -Anh. Hắn tuyệt đối bị bên ngoài tiểu yêu tinh câu dẫn. Đối với Giang Trừng không để ý mình truyện canh cánh trong lòng Ngụy Anh thề phải tìm ra cái nào dám câu đi sư đệ trái tim nhỏ bé tiểu yêu tinh.
Không.. không không.. điều đó không quan trọng
- Sư muội.
- Sau này uống rượu nữa thì như khỏi về phòng cũng đừng xuất hiện trước mặt ta, đừng theo ta mượn bạc. Đừng leo lên giường ta.
Ngụy Anh đáng thương vô cùng nhìn Giang Trừng phải biết rằng Ngụy Anh tiêu tiền như nước chảy. Tiền tiêu vặt thường ngày của hắn thường dùng mua rượu mua tiểu đồ vật hống mỹ nhân cười. Cho nên thường xuyên được Giang Trừng cứu tế
Nhìn Ngụy Anh như bị sét đánh bộ dáng. Giang Trừng vừa lòng đứng lên thay Ngụy Anh sửa sang lại chăn mền.
- Trên người ngươi vết thương nên để thoáng đi.
Lại không phải chưa gặp quá Ngụy Anh cởi truồng bộ dáng nên cho dù có khôi phục lại nữ sinh năm đó ký ức nhưng Giang Trừng cũng chả đem Ngụy anh xem thành một người đàn ông.
Vì ảnh hưởng của lự kính quá dài nên Ngụy anh trong mắt Giang Trừng là gay bằng bạn của chị em phụ nữ không hơn. Hai người cùng nhau lớn lên coi như thanh mai trúc mã chứ nhỉ nhưng hai thằng con trai này lại tuyệt không phải tình huynh đệ mà tình tỷ muội mới đúng. Hiện giờ trong lòng của Giang Trừng
Ngụy Anh cũng là một cái gay cho nên làm cùng giới hắn cũng chả ngại ngùng gì cả.
- Sư muội.
Da mặt dài như Ngụy Anh cũng hiếm thấy có chút ngượng ngùng. Cởi truồng bị sư muội nhìn thấy.. khụ khụ.. không nên suy nghĩ nữa.
- Nghỉ ngơi đi ta đi lấy thức ăn.
Khẽ liết Ngụy Anh một cái Giang Trừng hiếm thấy động lòng trắc ẩn bộ đáng Ngụy Anh ủ rũ cụp đuôi trong không khác gì thứ mà hắn sợ nhất cũng là thứ Giang Trừng thích nhất mang quá
Không được.. Giang Trừng không được suy nghĩ nữa.. không được nghĩ nữa.. Ngụy Anh là một cái có chủ heo tuyệt đối không thể lung lay trước sắc đẹp của hắn được. Giang Trừng cùng Ngụy Anh cùng không hẹn mà cùng niệm Thanh Tâm Kinh. Giang Trừng bước nhanh ra ngoài Lam gia đồ ăn nhai không khác gì vỏ cây cả.
Khôi phục lại ký ức làm nữ sinh.
Giang Trừng hắn.. biết nấu ăn. So với cơm trắng canh lạc thoang thoảng mùi thuốc đắng hắn làm ra tuyệt đối mỹ vị mười phần. Có điểm đau lòng mình tỷ muội tốt bị thương Giang Trừng quyết định xuống bếp cho hắn có chút kinh hỉ. Khụ đời lắm bất ngờ kinh hỉ biến kinh hách cũng không chừng. Rốt cuộc nấu ăn thứ này cũng cần thiên phú mà. Sau khi năn nỉ ỉ oi mượn được phòng bếp Giang Trừng quyết định là một món cháo trắng (gạo + nước => cháo)
Nhưng kết quả là đây. Oanh.
- Dập lửa.
- Mau dập lửa.
- Cháy rồi, nhà bếp cháy rồi.
* * *
Mười lam phút sau đám cháy được dập tắt.
- Giang công tử người không sao chứ.
Lam Hi Thần nhìn như hoa như ngọc Giang gia công tử hiện giờ biến thành một con cả người lắm lem.. hoa miêu. Có điểm đáng yêu.
- Không.. không sao.
Giang Trừng khóc không ra nước mắt trước giờ chỉ nghe nhà bếp sát thủ nhưng chỉ nghĩ nó chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết mà thôi. Nhưng hiện giờ có ngày mình lại có những trải nghiệm này. Hu hu.. Mất mặt quá đi thôi Giang Trừng ngượng ngùng, nói:
- Thật xin lỗi.
- Không sao. Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Giang công tử về phòng nghỉ ngơi đi.
Lam hi thần nhìn Giang Trừng ngượng ngùng soắn suýt bộ dáng rất muốn cười nhưng vì hình tượng.. phải nhịn.
- Ân. Cảm tạ Trạch Vu quân.
Giang Trừng liếc nhìn xung quanh đã đâu vào đấy ngăn nắp ổn thỏa không cần mình phụ giúp nữa cũng nên đi thôi. Ở lại chị tổ thêm phiền chứ chả giúp ích được gì. Mất mặt quá Giang Trừng cảm giác bầu trời sắp sập xuống rồi.
Ngụy Anh tới chưa được mấy ngày đã đi uống rượu còn đánh nhau với Lam Vong Cơ. Bản thân lại làm nổ phòng bếp nhà người ta. Vân Mộng Giang Thị mặt mũi đều bị cả hai người bọn họ hủy hết rồi. Nương biết chắc hẳn rất tức giận. Giang Trừng nhớ tới Ngu phu nhân tính tình không khỏi rùng mình mong là lần này nương biết lúc tâm tình tốt hơn một chút như vậy lửa giận cũng thấp một tí.
Ngụy Anh vốn đang chờ Giang Trừng Đem đồ ăn về phòng nhưng bị Giang Trừng bộ dáng dọa sợ từ trên giường nhảy lên lo lắng hỏi:
- Giang Trừng ngươi làm sao vậy?
Luôn ngăn nắp lượng lệ sư đệ hiện giờ gương mặt hoa miêu, y phục thì có vài chỗ cháy đen, tóc thì bị nhiệt làm cho cong lên rối ren, cho dù thường ngày bị hắn lôi kéo chơi đùa điên Giang Trừng cũng chưa thấy qua sẽ thảm hề hề như vậy bộ dáng
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT