- Cẩn thận gì mà cẩn thận. Giang Trừng hắn thế nhưng không cùng ta nói một tiếng đã chuyển phòng rồi.
Ngụy - bị sư muội bỏ rơi- ủy khuất-Anh.
- Giang Trừng trước giờ cùng ta chưa bao giờ tách ra quá ba canh giờ cả.
- Hai người cảm tình cũng thật tốt.
Nhiếp Hoài Tang cũng là có huynh trưởng người nhưng không giống Giang Ngụy hai người cả ngày dính nhau một khối. Giang Trừng mặt ngoài thì luôn tỏ ra ghét bỏ Ngụy Anh nhưng kì thật vẫn dung túng cho hắn. Nếu không Ngụy Anh cũng không như thế kiêu ngạo được. Ngụy Anh tuy trêu hoa chọc nguyệt vô số nhưng luôn lôi kéo Giang Trừng theo, hơn nữa cuối cùng chơi chán rồi cũng về bên cạnh Giang Trừng.
Hiện giờ Giang Trừng đột nhiên lại xa cách Ngụy Anh không ăn chung, không ngủ chung, không nói một lời hỏi Ngụy Anh sao chịu nổi chứ.
Nếu giận dỗi thì ít ra cũng phải biết nguyên do để còn dỗ dành nữa chứ.
Đằng này dù Ngụy Anh nghỉ phá đầu cũng tìm không ra nguyên nhân nhà mình ngạo kiều sư muội giận nữa.
- Sư muội.. sư muội.
Giang trừng cao mày nhìn vốn sống dỡ chết dỡ nên nằm trên giường dưỡng thương người nào đó ôm mình chân sư muội dài sư muội đoản kêu hắn nhức đầu. Giang Trừng lạnh giọng:
- Ngươi không dưỡng thương tới đây làm gì.
Giang Trừng cáo giận thử hỏi đang nhàn nhã uống trà ăn điểm tâm lại bị một cái không rõ vật thể bám lấy.
Ai mà vui cho được chứ. Giang Trừng tính tình không tốt lắm nguyên bản Giang Trừng xuyên qua Giang Trừng cũng đều như nhau cả thôi cũng không thể để thay đổi ngạo Kiều tông chủ biến thành ấm nam được sẽ không có chuyện đó đâu.
- Sư muội ngươi không cần ta nữa sao.
Ngụy anh bị nói tới chỗ thương tâm nhập diễn càng hăng say ngay lập tức nhập vai oán phụ khóc khuê phòng.
Diễn thật tốt. Không làm diễn viên thật phí a. Giang Trừng đã không phải là năm đó ngây thơ tiểu sư đệ Ngụy Anh nói cái gì cũng tin nữa rồi liết qua đã nhìn thấu Ngụy Anh diễn xuất rồi.
- Không cần. Phũ phàng vô cùng Giang Trừng tuyệt không khách khí đặc biệt đối với Ngụy anh. Dù sao thì sau này ngươi cũng đâu có cần ta a.
- Sư muội.
Ngụy Anh vốn tưởng như ngày thường lăn lộn làm nũng bán manh chơi xấu hống Giang Trừng trở về phòng nhưng không nghĩ nghĩ sự thật như thế phũ phàng.
Giang Trừng hắn thế như nói không cần mình. Ngụy Anh cùng Giang Trừng từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên chỉ cần một ánh mắt cũng có thể minh bạch đối phương muốn gì. Ngụy anh đương nhiên nhìn ra Giang Trừng lời nào là thật lòng lời nào là giận dỗi.
Bởi vì nhận ra Giang Trừng nói thật Ngụy anh mới khoảnh sư đệ hắn thật sự không cần ta.
- A Trừng..
Ngụy Anh lần này là khóc thiệt không phải diễn.
- Ngươi..
Bị Ngụy Anh thế công nước mắt dọa mông Giang Trừng ngơ ngẩn nhìn Ngụy Anh không biết phải làm sao
Giang độc thân cẩu Trừng không hề có kinh nghiệm hống người. Đời trước làm con gái nhưng tính tình không khác gì ngu phu nhân cho nên cũng đâu có hống ai, cũng chả có ai dám hống nàng cả.
- Hư.. hức hức.. sư muội.
Ngụy Anh nhào vào lòng Giang Trừng khóc lóc ỉ ôi sư muội niềm lòng rồi. Cơ hội tới. Tuy hơi mất mặt nhưng da mặt có thể so với tường thành dày Ngụy Anh chỉ cần có thể hống sư muội hòa hảo thì mặt mũi tính gì chứ.
Hai người lại không phải không biết đó phương hắc lịch sử. Chỉ sợ rằng trên người đối phương có mấy nốt ruồi còn rõ hơn đối phương nữa cho nên Ngụy Anh bất chấp tất cả
- Sư muội.. sư muội.. không muốn bỏ ta.
Giang- ngây thơ- Trừng không hề biết mình bị Ngụy- bạch liên hoa- tâm cơ _Anh lừa chỉ biết ngây ngốc nghe đối phương khóc lóc ôm ấp.
Bị hống mơ màng hồ đồ theo chân Nhiếp Hoài Tang đổi phòng trở lại.
- Còn đau không?
Giang Trừng nhẹ nhàng bôi thuốc cho Ngụy Anh cố gắng dùng mềm nhẹ nhất lực đạo tránh làm đau hắn lúc này còn ráng lết cái thân này đi tìm mình.. giờ đau rồi.
- Đau sư muội ngươi nhẹ điểm.
Ngụy anh nằm trên giường hưởng thụ sư đại hầu hạ A Trừng quả nhiên thương mình nhất.
- Đau chết ngươi.
Ngoài miệng nói vậy nhưng Giang Trừng vẫn cố gắng nhẹ một chút nữa tuy biết thứ này tám phần làm bộ làm tịch nhưng vẫn không bỏ được làm hắn đau mềm lòng là thật xấu. Nên trị. Giang Trừng hầm hừ:
- Cho người uống rượu. Đánh nhau.
- Cấm rượu này cần có để người ta sống không vậy nè.
Ngụy anh sắp hỏng mất than thở hắn thích nhất hai thứ là rượu cùng mỹ nhân rượu hiện giờ đứng đầu là Cô Tô Thiên Tử tiếu còn mỹ nhân thì ai khác ngoài hắn ngạo kiều sư đệ chứ.
Có lẽ tương lai sẽ khác.. Tỉ như vị kia công tử bảng xếp hạng thứ hai lam cải trắng Lam Vong Cơ.
- Uống rượu ngươi chỉ biết uống rượu thôi sao.
Giang Trừng hận sắt không thành thép trừng Ngụy Anh
Tuy không khôi phục kiếp trước ký ức không phản cảm rượu nhưng không có nghĩa là hắn thích suốt ngày chăm sóc một con ma men.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT