Sống đến già, học đến già, đi tới đâu là dạy tới đó. Ở cùng anh, cả đời này sẽ thu được không ít lợi ích. Họa Trần không phải giận, mà là cực kỳ giận, giận sự trầm tĩnh như không của anh, giận sự ung dung nhàn tản của anh, giận sự thong dong của anh, giận cái lẽ đương nhiên của anh. “Không biết.”
 
Lần này thì cô chạy, chạy một mạch đến bãi đỗ xe, suýt chút nữa thì tắt thở. Lén ngoái đầu nhìn lại, thấy Hà Dập Phong không đuổi theo, trong lòng có chút hụt hẫng. Mở cửa xe, ngồi đờ đẫn bên trong một lúc lâu, sau đó cô mới khởi động máy. Đi qua đèn đỏ đầu tiên gần siêu thị, lúc rẽ trái, nhìn qua kính chiếu hậu, Họa Trần thấy chiếc Phaeton màu đen chỉ cách cô có một chiếc xe.
 
Cô chỉ muốn đạp chân ga cho xe phóng một lèo bỏ xa chiếc xe Phaeton màu đen ấy. Nhưng đó chỉ là cảnh trong phim Hollywood thôi, Họa Trần không thể làm vậy, tính mạng không thể mang ra đùa bỡn được.
 
Cách Tĩnh Uyển còn khoảng hai mươi mét, chiếc Wrangler dừng bên vệ đường. Hai phút sau, chiếc Phaeton cũng dừng lại. Hà Dập Phong bước xuống xe, gương mặt tuấn tú phủ một lớp sương lạnh. Họa Trần mím môi, tự giác xuống xe, đầu cúi thấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play