Đoàn Tình chạy rất nhanh, cơ hồ đã phân không rõ phương hướng, trong viện tuyết đọng dày vô cùng. Cậu chạy rất nhanh nên không nghe Tần Thiệu phía sau đang kêu cậu:”Ấu Đường, chậm một chút, chậm một chút, đừng để ngã xuống ……” Bụng cậu càng ngày càng đau, hình như đứa nhóc kia xem ra không hài lòng cậu, đúng vậy, như thế nào vừa lòng đâu, cha mẹ đều không phải người tốt, cậu còn là con riêng nữa!

Đoàn Tình chạy quá nhanh, Tần Thiệu chỉ là nhìn Đoàn Tĩnh Viễn liếc mắt một cái, cậu liền chạy đi ra ngoài xa như vậy, Tần Thiệu dùng sức chạy, phải bắt cậu lại, Đoàn Tình sắp ngã. Tần Thiệu nóng nảy, lập tức chạy lên phía trước, Đoàn Tình nằm trên người hắn, Tần Thiệu dùng sức ôm lấy:”Ấu Đường, đừng chạy, đừng chạy nữa ……” Đoàn Tình bị hắn ôm trong lúc nhất thời không thể đứng dậy, tuy rằng đang nằm lên người hắn, nhưng bụng vẫn một mực đau âm ỉ đau đến tê tâm liệt phế, Tần Thiệu ôm chặt lấy cậu, Đoàn Tình dậy không nổi, trên mặt tất cả đều là mồ hôi lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Tần Thiệu nóng nảy:”Ấu Đường, Ấu Đường, em làm sao vậy?” Đoàn Tình đau chịu không nổi, cậu chưa từng đau như vậy, so với ngã sấp xuống còn đau hơn! Cậu dùng sức nắm chặt tay Tần Thiệu thủ, run cầm cập nói:”Đau, đau, bụng đau. Tần Thiệu, bụng đau…… Tần Thiệu, đau, Tần Thiệu đau……” Cậu bắt đầu kêu tên của hắn, như là kêu cứu mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play