Đoàn Tĩnh Viễn không trả lời, Đoàn Tình tâm đều lạnh đi, hỏi tiếp:”Mẹ con là ai? Bà đang ở đâu? Vì cái gì không đến thăm con?” Rốt cục hỏi ra đến đây, những lời này cậu nghẹn đã 5 năm, đều nghẹn muốn phát bệnh. Tần Thiệu đứng ở đăng sau gốc cây nhìn cậu, cảm giác trong lòng lo lắng khó chịu. Nếu không Đoàn Tình không cho hắn ra, hắn có lẽ đã ra ngoài. Tần Thiệu nhìn Đoàn Tĩnh Viễn cơ hồ hận thấu xương, Đoàn Tĩnh Viễn a Đoàn Tĩnh Viễn, sao ông có thể nhẫn tâm như vậy!
Sắc mặt Đoàn Tĩnh Viễn vẫn vô cùng khó coi, nhưng là trong lòng theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, nguyên lai này tiểu thí hài là hoài nghi chuyện có phải vác về nuôi hay không, Đoàn Tĩnh Viễn tức giận quát lớn:”Nói hưu nói vượn! Đương nhiên con là do ta sinh!” Đoàn Tình sốt ruột:”Vậy mẹ con là ai? Bà đang ở đâu! Tại sao không bao giờ chịu đến thăm con!” Tiểu thí hài này khẩu khí cái gì, bao nhiêu đứa con riêng ngoài kia đều sống rất tốt, chứ đâu có nhiều chuyện như cậu! Đoàn Tĩnh Viễn nói thật rất sợ tiểu hài tử này, tính tình cố chấp không nói, còn càng ngày càng cổ quái, đặc biệt dễ dàng để tâm vào chuyện vụn vặt! Nếu hôm nay không nói rõ chắc chắn cậu sẽ truy đến cùng!
Nghĩ đến đây, Đoàn Tĩnh Viễn gần như tàn nhẫn đánh gãy kỳ vọng trong lòng Đoàn Tình:”Con không có mẹ, bà ta đã mất rồi!” Đoàn Tĩnh Viễn hận nghiến răng! Ông chính là đang tự nguyền rủa chính mình chết!
Tần Thiệu nghe xong những lời này trong lòng lạnh thấu, hắn nhìn Đoàn Tình lui một bước, trong lòng khẩn cấp đòi mạng, sợ cậu sẽ ngã xuống. Cũng may Đoàn Tình lui về phía sau một bước không động đậy nữa, bất động một chút, mẹ cậu, thì ra người mà cậu ước ao sớm không còn, nguyên lai là như vậy. Trách không được vì sao bà không đến thăm mình, thì ra là đã qua đời, nào, trách không được bà…… thanh âm của Đoàn Tình cực kì nhỏ:”Mẹ con mất khi nào? Tại sao mất? Là do sinh bệnh sao?”
Đoàn Tĩnh Viễn trả lời:”Khó sinh, lúc sinh con cũng trút hơi thở cuối cùng!” Chết sơm hay muộn gì cũng giống nhau thôi, vốn cậu cũng không có cơ hội gặp! Tần Thiệu cơ hồ muốn ra ngoài mắng Đoàn Tĩnh Viễn, đây đúng là câu trả lời đáng chết! Như thế nào có thể nói với cậu là mẹ cậu qua đời vì khó sinh! Quả thực là gián tiếp nói cậu hại chết mẹ mình!!! Đoàn Tĩnh Viễn a, uổng cho ông lớn như vậy tuổi, học thức uyên bác như có thể nói ra mấy lời như vậy, ông rốt cuộc hận tiểu hài tử này bao nhiêu! Ngay cả một lời nói dối cần thiết không chịu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT