Hậu quả của việc Chu Viễn ra tay quá ác là ngày hôm sau Khưu Bạch không xuống giường được.
Mới vừa sáng hôm sau Chu Viễn đã tỉnh lại chuẩn bị mặc quần áo, ai ngờ Khưu Bạch cũng mơ mơ màng màng tỉnh theo, cậu lăn một vòng vào trong ngực Chu Viễn, không buồn mở mắt lẩm bẩm: “Làm gì đó?”
Chu Viễn hôn lên trán cậu, nhẹ nói: “Anh lên tỉnh thành, hôm qua anh bán radio cho một người quản lý chợ đen, chỗ của anh ta có thu mua hàng, anh đã bàn sẽ bán nốt mấy cái radio còn lại cho anh ta.”
“Vậy anh có thể mang đi không? Nặng lắm đó.”
Chu Viễn nói: “Được, anh chỉ đem ba cái radio, còn lại từ từ mang sau.”
Khưu Bạch mơ màng gật đầu, bò đến balo của mình, móc ở bên trong ra một cái đồng hồ đeo lên tay Chu Viễn: “Đeo để nhìn thời gian, nhớ về sớm một chút.”
Đó là chiếc đồng hồ nữ Khưu Bạch không bán đi, đồng hồ rất nhỏ có dây da màu nâu, đeo trên cổ tay Chu Viễn trông có vẻ hơi dở dở ương ương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play