Lúc Chu Viễn đi lên tỉnh thành một lần nữa, Khưu Bạch không đi cùng.
Sau khi Chu Viễn đi, cậu móc túi tiền của mình ra cẩn thận đếm. Những hộp kem dưỡng da cậu mua hầu như đã bán hết, chỉ giữ lại năm sáu hộp giữ lại cho mình dùng…
Tất cả tiền tiết kiệm cộng thêm tiền mẹ Khưu cho lúc rời nhà chỉ có chín mươi tệ, chủ yếu là vì lúc đó cậu mua hết tất cả một trăm năm mươi tệ lận nhưng lại không bán đồng hồ đi. Chủ yếu là do Chu Viễn đeo đồng hồ nhìn cũng rất đẹp nên cậu không muốn bán.
Vẫn nghèo quá, Khưu Bạch thở dài. Đôi mắt đảo vòng vòng, cậu lại móc một túi tiền ra, là tiền Chu Viễn cho cậu, tiền bán radio bốn trăm tệ đều ở trong đấy. Cậu lấy sáu mươi tệ tiền từ bên trong, sau đó cất một trăm năm mươi tệ đi, ôm thêm vài cuốn sách rồi đến ký túc xá của thanh niên trí thức.
Ngày mùa đã qua, đại đội trưởng dân dẫn mấy người trong thôn xây ký túc xá cho thanh niên trí thức. Dù sao nhóm thanh niên trí thức ở trong nhà của thôn dân, chuyện khẩu phần lương thực luôn luôn cò cưa không rõ ràng, dễ gây nên mâu thuẫn.
Khưu Bạch là một ngoại lệ, cậu cầm hai cân đường đỏ đi tìm đại đội trưởng, con dâu nhà đại đội trưởng vừa sinh con xong nên cần thứ này để bồi bổ cơ thể, thế là cậu chỉ nói mấy câu đã được đại đội trưởng đồng ý cho cậu ở lại nhà Chu Viễn.
Hiện tại là mùa đông, nhóm thanh trí thức đều ở trong phòng. Khưu Bạch vừa vào cửa liền nghe tiếng Tôn Thiến đọc sách: “Thép đã tôi trong lửa đỏ và nước lạnh, lúc đó thép trở nên không hề biết sợ, một đời của chúng ta cũng đấu tranh như vậy, được rèn luyện qua những kỳ thi nghiên cứu đáng sợ mới ra được, bởi vậy học được cách không khuất phục trước cuộc sống trước mặt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT