Cuối cùng Khưu Bạch vẫn cản Chu Viễn lại, không để anh ăn hết bát mì lạnh kia vào bụng.
Hai người đi trên mặt tuyết, sải chân Chu Viễn dài bước đi rất nhanh. Khưu Bạch chỉ có thể chạy chậm đuổi theo, mệt mỏi thở hồng hộc.
Len lén liếc một cái, lại ngó một cái, trong lòng Khưu Bạch run lên, hung dữ quá, dáng vẻ giống như rất tức giận.
Chỉ thấy Chu Viễn xụ mặt, lông mày đen nhíu chặt lại, tạo thành một cái rãnh lạnh lẽo giữa mi tâm, đôi môi mỏng mím rất chặt, xương hàm kéo căng thành độ cong sắc bén. Anh hướng mắt nhìn phía trước, một ánh mắt cũng không cho Khưu Bạch, trong con ngươi tràn đầy u ám đen tối.
Khưu Bạch thoáng rụt lại, vội vàng muốn giải thích, nếu không cái mông chắc chắn sẽ phải chịu tai ương.
Trong lòng cậu cân nhắc tìm từ, mở miệng: “Chuyện đó… Anh Viễn, em…”
“Ngậm miệng.” Chu Viễn cắt ngang lời nói của cậu, nghiêng qua phía cậu một chút: “Nói lại hít vào một bụng gió.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT