Lúc này, Tiêu Triết thật sự rất đau đầu, thật sự rất bất đắc dĩ. Nếu có thể, cô sẽ hỏi những bạn học đáng yêu bên cạnh mình rằng, các bạn yêu một cái xác thật sự không có vấn đề gì ư? Hơn nữa không phải nói con gái đều sợ xác chết sao? Nhưng bạn nhìn mấy cô nàng này đi, dáng vẻ hăng hái của họ thật sự giống sói đói mắt bốc ánh sáng xanh lục vậy, mà xác người đàn ông kia chính là một con cừu trắng nhỏ đã được tắm rửa sạch sẽ.
Ôi! Tiêu Triết nặng nề thở dài một hơi dưới đáy lòng, sau đó lui về phía sau vài bước. Được rồi, cho các cậu cẩn thận vuốt ve cái xác này trước, cô đây vẫn nên thức thời đợi đến tối lại đến vậy.
Lúc này tiếng cười lanh lảnh của Trần La Y kia lại vang lên trong đáy lòng Tiêu Triết: “Ha ha, tôi có cảm giác hình như tâm trạng của Tiểu Triết Triết không được tốt lắm!”
Tiêu Triết quay đầu nhìn những bạn học đang hăm hở kia: “Thấy không? Sao nguyên một đám nữ sinh đó lại không biết sợ vậy?!”
“Hì hì, các cô ấy đều là bác sĩ tương lai mà. Hơn nữa đây không phải lớp giải phẫu à? Sợ cái con khỉ ấy! Cô có thể được max điểm môn giải phẫu học nếu sợ không?” Trần La Y nói rất thẳng thắn: “Hơn nữa không phải mấy cô ấy yêu đơn phương xác đàn ông này à? Ôi, nhắc tới thì hiện tại tôi thật sự rất đồng cảm với những sinh viên nam trong lớp cô, họ thậm chí còn không bằng một cái xác chết.”
Tiêu Triết giật giật khóe miệng kéo ra một nụ cười. Ừ, thật ra câu này khá hợp lý đó.
Cô liếc trộm về hướng những sinh viên nam kia, lại phát hiện một vài sinh viên nam đang đứng một bên nhìn đám sinh viên nữ với vẻ mặt đầy bất lực, còn có hai sinh viên nam cũng muốn chen vào trong đám sinh viên nữ nhưng lại bị những bạn học nữ đó gạt thẳng ra. Lý do rất đơn giản, trong bể ngâm nhiều xác như vậy, vì cái lông gì lại muốn cướp thi thể đàn ông này với các cô ấy hả.
Cô nàng Lữ Oánh Oánh kia luôn nói chuyện rất thẳng, cô ấy ngang ngược cao giọng nói: “Này, mấy bạn nam kia, chẳng lẽ không nhìn thấy à? Trong bể có thi thể nữ giới đó, nếu các cậu muốn sờ thì có thể nâng một thi thể nữ giới lên đấy!”
“Ồ” một tiếng, thế là một đám nữ sinh không khỏi phì cười thành tiếng. Quả nhiên Lữ Oánh Oánh không hổ là Lữ Oánh Oánh, nói một câu có cực kỳ có sức nặng.
Mấy nam sinh kia cũng xấu hổ quay đầu đi.
Trần La Y lại ở trong mắt Tiêu Triết ôm bụng cười không ngừng nổi: “Ha ha, ha ha, ha ha, cô nàng này đúng là lời nào cũng dám nói!”
Tiêu Triết cũng tỏ vẻ bất đắc dĩ.
…
Ban ngày cứ trôi qua một cách ồn ào như vậy. Buổi tối, dù đã qua giờ tắt đèn nhưng mấy em gái cùng phòng với Tiêu Triết vẫn phấn khích đến không ngủ yên giấc, sau đó một đám lại bàn tán về xác đàn ông kia.
Tiêu Triết nằm trên giường trợn trắng mắt chờ mấy cô nàng kia đi ngủ. Mẹ nó, tinh thần của các cậu có cần phải tốt đến vậy không, có biết tối nay chị đây còn phải ra ngoài làm chuyện lớn không đó?
Rốt cuộc khó khăn lắm mấy em gái kia mới ngủ thiếp đi, lúc này Tiêu Triết mới xoay người xuống giường, sau đó cẩn thận đẩy cửa sổ ra. Cô ló đầu nhìn xuống dưới thì không thấy ai, đã an toàn.
Lúc này cô mới đứng trên bệ cửa sổ: “Trần La Y, mọi thứ giao hết cho anh!”
Ngay sau đó thân hình của Trần La Y trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Triết, tiếp theo Trần La Y kéo cổ tay Tiêu Triết rồi mang theo Tiêu Triết nhẹ nhàng tiếp đất.
“Hì hì, Trần La Y này, tôi phát hiện anh làm ma khá được đấy!” Tiêu Triết nhìn mặt đất dưới chân mình với vẻ mặt phấn khích, sau đó ngẩng đầu nhìn cửa sổ ký túc xá của mình. Tầng năm đấy nhé, mình cứ thế tiếp đất mà chẳng hề hấn gì.
Ôi, đáng tiếc là vừa nãy mình lại không mở mắt ra, lần sau chắc chắn phải mở mắt ra nhìn mới được. Ừ, ừ, ừ, đúng thế, đúng thế, nhất định phải nhìn, quá trình bay đó kiểu gì cũng kích thích lắm cho xem.
Mà lúc này Trần La Y lại nâng ngón tay lên, gõ thật mạnh vào trán Tiêu Triết không chút khách khí: “Cái gì mà làm ma được, không thì cô cũng làm ma thử xem! Hơn nữa tôi có thể giúp đấy!”
“Ha ha, ha ha!” Nghe được lời này, Tiêu Triết vội cười gượng hai tiếng: “Chuyện này, chuyện này không cần thiết đâu!”
“Chuyện này cần chứ!” Trần La Y nói với vẻ mặt đùa giỡn.
“Chuyện này, chuyện này, thật ra tôi chỉ là cảm thấy Trần La Y anh làm ma khá được, mà tôi là Tiêu Triết, cho nên tôi làm người là tốt nhất!” Nói xong Tiêu Triết giâm chân một cái rồi nói: “Trời ơi, hai người chúng ta đừng đấu võ mồm nữa, nhanh đi xem cái xác đàn ông kia thôi. Ngày hôm nay tôi đã cảm thấy cái xác kia hơi quái lạ rồi, anh nói chúng ta có thể nhìn thấy cái xác đàn ông kia còn sống vào tối nay không?”
Thật ra Tiêu Triết chỉ tiện miệng nói nhảm thôi, chứ không ngờ Trần La Y lại rất nghiêm túc gật đầu: “Ừ, chuyện này có thể đấy!”
“Cái rắm ấy!” Tiêu Triết trừng mắt liếc Trần La Y: “Người chết sống lại, sao có thể chứ?!”
Trần La Y lại giơ tay gõ một cái lên trán Tiêu Triết: “Tiểu Triết Triết này, cô là con gái đấy, sao có thể mở miệng là rắm này rắm nọ thế. Đương nhiên nếu cô muốn đánh rắm thì cứ việc đánh, yên tâm là tôi không cưới cô đâu. Chẳng qua tôi thật sự rất muốn biết, cô dùng miệng đánh hay là dùng…”
Nói xong Trần La Y lại hướng ánh mắt về bộ phận nào đó trên người Tiêu Triết.
“Trần La Y, con ma khốn kiếp nhà anh!” Tiêu Triết nói xong lại cúi đầu đâm về phía Trần La Y, nhưng lại không ngờ thân thể cô cứ thế mà xuyên qua người Trần La Y, sau đó theo thế đâm đầu vào một cái cây to ở đối diện.
Đương nhiên con ma Trần La Y cũng không quá xấu xa, trước khi Tiêu Triết vỡ đầu chảy máu đã vươn tay kéo cô một cái.
“Trần La Y, anh phải nhớ rõ rằng tôi là chủ nhà của anh!” Tiêu Triết nghiến răng nghiến lợi nhắc nhở Trần La Y. Đậu má, cảm giác xuyên qua cơ thể của ma thật chẳng ra làm sao, đó là một loại cảm giác vô cùng lạnh lẽo, Tiêu Triết cảm thấy tối nay mình kiểu gì cũng sẽ gặp ác mộng.
Mà lúc này phía trước lại vang lên một loạt tiếng bước chân, tiếp theo một giọng đàn ông lại vang lên: “Mấy người tới tìm tôi à?”
Tiêu Triết ngẩng đầu nhìn về hướng giọng nói kia truyền tới. Dưới ánh trăng, chỉ thấy người nọ đẹp trai hết mức, ngũ quan rõ ràng như được điêu khắc, khuôn mặt có cạnh có góc đẹp trai khác thường.
Mà tròng mắt Tiêu Triết lại co chặt lại, cô quá quen người đàn ông này mà!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT