Lúc Tiêu Triết nhìn thấy nụ cười như có như không trên khuôn mặt của xác người đàn ông kia, cô suýt chút nhảy dựng lên, cũng may là cô nhanh chóng ổn định lại tinh thần.

“Trần La Y, anh có phát hiện xác người đàn ông kia rất có vấn đề không?” Tiêu Triết vội vàng hỏi thầm.

Nhưng Tiêu Triết đợi một lúc lâu mới nghe thấy cái giọng lười biếng của Trần La Y vang lên: “Xác người đàn ông kia đã có vấn đề từ tối qua rồi, đến tận bây giờ cô mới biết à?”

Tiêu Triết bất đắc dĩ trợn trắng mắt. Mẹ nó, con ma khốn kiếp này đúng là một ông lớn nhỉ, cũng không nhìn xem bây giờ là lúc nào, giờ ngờ còn ở đây giả ngu với mình: “Trần La Y, anh xem đi, thi thể người đàn ông đó kia đang cười kìa.”

“Đó là do cô hoa mắt!” Lúc này giọng của Trần La Y vang lên ngay lập tức.

“Tôi hoa mắt cái cọng lông nhà anh!” Tiêu Triết âm thầm giơ chân nhưng vẫn quay đầu lại nhìn về phía xác người đàn ông kia. Có điều cô lại thấy xác người đàn ông đó đang nằm im trong bể giải phẫu, không hề nhúc nhích, trên khuôn mặt trắng bệch không có bất kỳ biểu cảm gì.

Tiêu Triết ầm ầm vẽ một cái dấu chấm hỏi thật to trong lòng. Cô chắc chắn vừa nãy mình tuyệt đối không bị hoa mắt, thế nhưng vì sao bây giờ xác người đàn ông kia lại khôi phục như bình thường?

Tiêu Triết cúi đầu suy nghĩ một lúc, sau đó cô bất chợt quay đầu nhìn về hướng xác người đàn ông, nhưng xác người đàn ông kia vẫn nằm im trong bể, không có bất kỳ động tĩnh gì.

“Tiêu Triết, cậu sao vậy?” Nữ sinh tên Lữ Oánh Oánh ngồi bên cạnh Tiêu Triết đang nhìn cô, nở nụ cười kỳ lạ: “Này, Tiêu Triết, có phải cậu cũng yêu thầm xác người đàn ông kia đúng không?”

“Nói bậy gì vậy chứ?” Tiêu Triết tức giận trợn mắt liếc Lữ Oánh Oánh: “Tớ giống kiểu người yêu xác chết à?”

Lữ Oánh Oánh nặng nề gật đầu đồng thời nghiêm mặt nói: “Rất giống!”

Thôi đi, lúc này đây Tiêu Triết phát hiện không ngờ mình chẳng còn sức để tức giận nữa, đầu óc của người này rất không bình thường.

Có điều ở trong mắt Lữ Oánh Oánh, sự im lặng của Tiêu Triết chính là một kiểu ngầm thừa nhận, vì thế thiếu nữ cười rồi lấy cùi chỏ chọc Tiêu Triết: “Ê, chuyện này có gì phải ngại chứ, sinh viên nữ lớp mình đều yêu thầm thi thể đàn ông kia đấy. Cậu biết không, mấy ngày trước tớ có hỏi một câu trong vòng bạn bè của tớ là nếu thi thể nam kia còn sống, vậy ai sẽ đồng ý gả cho anh ấy?”

Tiêu Triết hơi nhăn mày: “Sao cậu lại hỏi câu đó, nhàm chán quá đi mất!”

“Xì!” Lữ Oánh Oánh cười nhạo một tiếng sau đó nói: “Sao lại nhàm chán được, cậu có biết ai trong lớp mình cũng trả lời tớ hết chỉ trừ cậu ra thôi không. Hơn nữa còn có mấy bạn lớp khác, thậm chí mấy chị khóa trên cũng trả lời luôn, mọi người đều nói là đồng ý đấy!”

Nói tới đây, Lữ Oánh Oánh cẩn thận nhìn thoáng qua thầy hướng dẫn phía trước. Lúc cô ấy phát hiện thầy hướng dẫn không chú ý bên này thì mới nói với vẻ mặt thần bí: “Cậu có biết không, thi thể đàn ông kia trai gái đều ăn sạch đấy, không ngờ còn có hai anh khóa trên trả lời tớ, nói là bọn họ cũng đồng ý!”

Tiêu Triết: “…” Loại tiết tấu này thật đúng là quá điên rồ.

Thế nhưng Tiêu Triết bên này còn chưa suy nghĩ xong, Lữ Oánh Oánh lại hỏi tiếp: “Tiêu Triết này, nếu thi thể người đàn ông kia sống lại, vậy cậu có đồng ý gả cho anh ấy không?”

“Tớ không muốn!” Tuy Tiêu Triết đã ép giọng rất thấp, nhưng chắc như đinh đóng cột: “Lữ Oánh Oánh, cậu đừng hỏi tớ nữa. Vì dù cho cậu có hỏi mấy lần thì đáp án của tớ đều là giống nhau, đó chính là tớ không muốn, tớ không muốn!”

Lữ Oánh Oánh nhìn Tiêu Triết sau đó bĩu môi: “Không muốn thì không muốn thôi, cậu nói nhiều lần như vậy làm gì, tai tớ lại không có vấn đề.”

Mà ngay lúc này thầy hướng dẫn phía trên mở miệng hỏi: “Liên quan đến lồng ngực này, các bạn còn câu hỏi gì không?”

Lúc này Tiêu Triết giơ tay thật cao.

“Tiêu Triết!” Thầy hướng dẫn phía trước gọi tên Tiêu Triết.

“Thưa thầy, chỉ nhìn vào bảng đen và bản vẽ mặt phẳng trong sách thì em cảm thấy không được trực quan cho lắm. Em muốn tự xem lồng ngực của mấy cái xác kia được không ạ?” Tiêu Triết nói.

Lữ Oánh Oánh nghe vậy thì sáng cả mắt, cô ấy nhìn về phía Tiêu Triết đồng thời nhỏ giọng nói: “Tiêu Triết, cậu đúng là thông minh thật đấy, không ngờ lại nghĩ ra một cách hay như vậy. Đi chạm và cảm nhận nam thần của bọn mình đi, ha ha, chị cho em ba mươi hai lượt thích!”

Bây giờ Tiêu Triết đã lười đi giải thích gì đó với Lữ Oánh Oánh. Hết cách rồi, bây giờ cô nàng này đang bị u mê mà một cô nàng bị u mê sẽ không nghe lọt bất kỳ lời giải thích nào.

Có nói cũng vô ích, còn không bằng đừng nói.

Thầy hướng dẫn gật đầu: “Được, có thể!”

Vì thế Tiêu Triết nói: “Em cảm ơn thầy ạ.”

Sau đó Tiêu Triết rời khỏi chỗ ngồi, đi về hướng bể giải phẫu ngâm thi thể. Đầu tiên cô quét mắt qua mấy thi thể khác trong bể giải phẫu, những thi thể đó đều không cho cô thứ cảm giác kỳ lạ kia, vì thế Tiêu Triết liền thò tay ấn vào thân thể của xác nam.

Chỉ nhấn một cái thôi, Tiêu Triết đã nhíu ngay mày lại. Trước đây không phải cô chưa từng chạm vào xác người đàn ông này nhưng khi đó cái xác này lạnh lẽo, cứng đờ mà giờ phút này cô lại cảm giác được chút xíu độ ấm ở nơi bàn tay tiếp xúc, hơn nữa làn da của thi thể dưới bàn tay cô còn hơi có độ đàn hồi.

Một việc kỳ lạ thế này khiến Tiêu Triết thầm giật mình.

Nhưng cô ổn định ngay lại tinh thần, sau đó vươn tay muốn kéo thi thể người đàn ông kia ra. Hôm nay cô nhất định phải kiểm tra xác người đàn ông này thật cẩn thận, xem anh ta có chỗ nào quái lạ.

“Bạn nào đó đi giúp bạn Tiêu Triết nâng thi thể đến bàn giải phẫu đi.” Thầy hướng dẫn bên kia cũng nhận ra một mình Tiêu Triết muốn ôm thi thể kia đến bàn giải phẫu là chuyện không hề dễ dàng.

“Em đi, em đi…”

Nhưng không ngờ thầy hướng dẫn vừa nói xong, một đám người đã hăng hái giơ tay đăng ký.

Thầy hướng dẫn nghĩ nghĩ rồi nói: “Đã như vậy thì mọi người cùng qua xem đi.”

Nghe được vậy, trên mặt những người khác đều lộ ra nụ cười, còn Tiêu Triết thì âm thầm trợn trắng mắt. Tất cả mọi người đều qua đây, thì mình còn kiểm tra cái rắm ấy!

Cô còn chưa nghĩ xong, những bạn học kia đã phấn khích lao tới, thậm chí còn có một nữ sinh giơ tay gạt luôn Tiêu Triết qua một bên, sau đó cô ấy với mấy nữ sinh khác cùng cẩn thận nâng xác người đàn ông từ trong bể ra. Nhìn dáng vẻ cẩn thận, hồi hộp lại có chút phấn khởi của các cô ấy, Tiêu Triết thật sự rất muốn gỡ đầu các cô ấy ra nhìn xem rốt cuộc mấy cô nàng này đang suy nghĩ cái gì. Kia là một cái xác thôi, là người chết, có phải người sống đâu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play