"Mấy bồ biết gần tới ngày Quốc tế phụ nữ chưa?" Trong thư viện, Ron một bên làm bài tập, một bên hỏi Harry và Draco, "Hermione đã ám chỉ chúng ta rất nhiều lần! Chẳng lẽ cậu ta hy vọng chúng ta thừa nhận cổ là phụ nữ sao?"
"Hiện tại 3 tháng 8 không còn là Quốc tế phụ nữ, mà là Lễ hội Nữ thần*! Cậu không biết?" Malfoy vì quan hệ với Harry tốt lên không ít, cố tình biến câu nghi vấn xuôi tai thành câu trào phúng.
"Không biết." Ron một tay cắn bút lông chim, cân nhắc hoàn thành bài tập luận văn dài bốn thước Anh của giáo sư Snape, cậu hiện tai một nửa còn chưa viết được, "Tóm lại, các cậu đã chuẩn bị quà chưa?"
"Chuẩn bị rồi." Draco và Harry đồng thanh đáp.
"Cái gì? Tại sao không nói cho mình một tiếng?Mấy bồ chuẩn bị khi nào vậy!" Ron dùng khuỷu tay đâm đâm Harry hỏi, "Mấy bồ chuẩn bị khi nào?"
"Từ ba tháng trước, khi con nhỏ máu bùn...Ý tôi là Granger bắt đầu ám chỉ, bọn tôi liền chuẩn bị." Draco đưa bút lông vừa viết trên tấm da dê vào lọ mực, với một phù thuỷ 17 tuổi như hắn thì bài tập hiện tại thật sự quá đơn giản.
"Mình muốn chuẩn bị 2 phần, một phần cho em gái, một phần tặng Hermione."Ron lấy tay sờ cằm nói một lát sau lại đỡ trán, rốt cuộc thì cậu có tiền tiêu vặt nhưng cậu không cho phép mình tiêu tiền,"Draco, chúng ta là bạn tốt đúng không?.
"Không được" Draco vô tình từ chối thỉnh cầu của Ron. "Tôi với cậu không có khả năng tính là bạn tốt, chỉ vì Harry mới có thể miễn cưỡng hoà thuận, cậu tính tìm tôi vay tiền, nằm mơ đi."
"Vậy Harry, mình nghe nói cha mẹ bồ có để lại cho bồ rất nhiều tiền, có thể cho mình mượn một ít được không?"Ron đem hy vọng của mình gắn lên người Harry-bạn thân chí cốt của hắn.
"Thực xin lỗi."Harry vừa làm bài tập vừa trả lời Ron, "Mình còn muốn sống ở Hogwarst hết bảy năm học, nên chỉ có dựa vào số tiền này để sinh hoạt. Mình cũng không dám tiêu xài lãng phí, dù gì dượng cũng không bao giờ cho mình tiền đi học."
"Không!!!!!!!"
Đúng ngày 3 tháng 8, Harry ở phòng ăn đi qua dãy bàn nhà Gryffindor đem quà mình chuẩn bị tặng Hermione.
"Hermione, lễ hội vui vẻ."
"Oa! Cảm ơn bồ Harry! Mình không nghĩ bồ sẽ chuẩn bị quà cho mình!
"Cậu còn giả vờ!?" Draco cũng mang theo quà của hắn đi tới. "Ám chỉ bọn tôi suốt một tuần, lỗ tai đều dính đầy bọt nước. Cũng chỉ có kẻ ngốc mới không hiểu mà chuẩn bị quà." Ron đang ăn sáng bỗng hắt xì, lẩm bẩm thắc mắc tên nào nhắc tới mình.
"Này, Granger, quà của cậu, ngày hội vui vẻ." Draco vứt quà của mình vào tay Hermione liền quay người về phía dãy nhà Slytherin ăn sáng.
"Hermione đừng để ý cậu ta, bồ biết tình tình Draco mà, đem quà mở ra xem đi!" Harry thấy mặt Hermione đã đỏ bừng, liền đổi chủ đề, làm sự chú ý của Hermione vào mấy món quà.
Hermione quyết định mở quà của Harry đầu tiên, "Là một quyển sách!", "Giải phóng quyền lợi của Gia tinh"? Đây là sách gì vậy? Hơn nữa tại sao lại không có tên tác giả?"
"Đây là bí mật, cậu trở về nên mở ra đọc thử, hẳn là sẽ có phát hiện mới." Harry sẽ không nói cho Hermione biết rằng trong tương lai nàng đã lặng lẽ đấu tranh suốt 4 năm để bộ luật Quyền lợi cho Gia tinh được thông qua.
"Được rồi. Xem quà của Draco đi." Quà của Malfoy đóng gói vô cùng tỉ mỉ, tinh tế hơn rất nhiều, hơn nữa tương đối nặng, nhưng hình như không phải sách, "A trời ạ, là đầm dạ hội!"
Bộ váy được làm từ vải cao cấp, toàn thân đen tuyền đính lên vài viên pha lê trắng, ôm sát phần eo hoàn mỹ tôn lên sự nữ tính, hơn nữa sau lưng còn có hoa văn phương hoàng phương Đông, trang nhã nhưng không mất đi phần mạnh mẽ.
"Mình thật sự rất thích chiếc váy này!"
"Mình sẽ giúp bồ chuyền lời cảm ơn cho Draco." Nhìn Hermione thích quà của Draco như vậy, Harry quả thực vu mừng.
Buổi tối, Hermione phát hiện trên giường mình có một món quà —— là một cái khăn quàng cổ đan bằng tay.
Phía trên còn có một bức thư, bên trong viết: Hermione, mình không có nhiều tiền giống Malfoy và Harry để mua quà cho bồ, nhưng cái khăn quàng cổ này bao hàm cả tình bạn của chúng ta, hy vọng bồ đừng ghét bỏ.
"Nga, Ron thật quá đáng yêu!"
Buổi tối hôm đó, Hermione đã ôm cái khắn quàng mà Ron dệt đi ngủ.
Tác giả có lời muốn nói: Ron cùng Hermione chỉ cần tương tác cũng đã siêu ngọt a!