"Nga! Đáng chết, lại lỡ miệng." Harry nhỏ giọng lầm bầm, tự trách bản thân mình vì thái độ của Malfoy đột nhiên thay đổi nên không suy nghĩ mà trả lời, thậm chí quên mất chính mình còn chưa quen bọn họ. Cậu ngồi im trên ghế, không nói chuyện nữa. Có lẽ là bị chính mình doạ tới ngây người rồi.
"Thực xin lỗi." Ron nhìn Neville nói, "Hiện tại cậu ấy có chút không mấy vui vẻ."
"Nga, không sao." Neville lại bắt đầu nức nở, nhìn ba người bọn họ nói, "Nếu các cậu nhìn thấy thú cưng của tôi, nhất định phải nói cho tôi đấy." Ron, Harry và Draco vẫn có thể nghe tiếng Neville oán giận trên hành lang: "Bà nhất định sẽ giết tôi!"
Vài phút kế tiếp, trong xe khôi phục lại sự im lặng. Ron bắt đầu hưởng thụ chiếc bánh kem mỹ vị, Harry đang xem phong cảnh bên đường mặc dù cậu đã nhìn suốt bảy năm, Draco đang nhìn Harry, thỉnh thoảng lại cười một chút.
"Xin chào, xin hỏi các cậu có thấy một con cóc ở đây không?" Một giọng nữ thanh thuý truyền đến, chắc là Hermione, "Neville đánh mất con cóc của cậu ấy. Cậu ta nãy giờ vẫn khóc."
"Không có." Ron trả lời nói, "Mọi người đều không thấy."
"Nga, thực bất ngờ! Cậu là Harry Potter phải không?" Hermione hưng phấn kêu to"Tôi biết hết mọi chuyện về cậu. Tôi kiếm được vài cuốn sách đọc thêm, ví dụ như cuốn "Lịch sử pháp thuật hiện đại", cuốn "Thăng trầm của nghệ thuật Hắc ám" chúng đều nhắc tới cậu."
"Ngày tốt lành, mình là Hermione Granger." Hermione thuận thế ngồi đối diện Harry cùng Ron, Draco ngồi bên cạnh làm vẻ mặt ghét bỏ mà nhìn nàng.
"Cậu cũng vậy, tôi là Harry, Harry Potter." Harry nắm lấy tay của Hermione.
"Draco Malfoy." Draco giới thiệu đơn giản rồi lại nhìn về phía Hermione khinh thường.
"Vậy cậu là?" Hermione nhìn người ngồi bên cạnh Harry, nam sinh với mái tóc đỏ và cái mũi dính bụi than đang ăn kẹo nhiều vị, nàng tỏ vẻ ghét bỏ.
"Ron Weasley." Ron mơ hồ trả lời không rõ, trong miệng hắn như cũ nhét đầy kẹo.
"Hân hạnh." Hermione xuất phát từ lễ phép nói một câu, đứng dậy nhìn bọn họ nói, "Các chàng trai, đã sắp tới Hogwarts. Cho nên tôi khuyên các cậu mau chóng thay y phục. Mặt khác," Hermione chỉ chỉ Ron nói, "Mũi của cậu dính bẩn, cậu biết không? Ở đây." Hermione vừa nói vừa chỉ vào mũi của mình.
Ron dùng ngón tay xoa cái mũi của mình, bụi than không những không bị lau đi mà ngược lại còn lan sang những vùng khác.
Hermione đi rồi, Draco nhìn Harry nói: "Cứu thế chủ thân ái, tôi tưởng chúng ta hẳn là nên thay quần áo đi?"
"Vì cái gì tao có cảm giác mỗi câu mày nói đều như đang châm chọc vậy?" Ron nuốt xuống khối sôcôla ếch cuối cùng. Harry cảm thán Ron có thể nuốt một miếng sôcôla to như cây đậu!.
"Tôi cần cậu nói chuyện sao? Đầu đỏ?" Malfoy bất mãn lên tiếng.
"Draco! Cậu có thể hay không sửa lại thói quen này, nếu không tôi liền ném ác chú vào người cậu sau đó ném cậu ra ngoài!" Harry lấy hành lí của mình từ trên giá xuống, một bên răn dạy Draco một bên tìm kiếm đồng phục của mình.
Draco dùng ngữ điệu đùa giỡn trả lời: "Vâng vâng vâng, tôi sao có thể làm trái mệnh lệnh của Cứu Thế Chủ vĩ đại đây chứ."
"Đáng chết, đũa phép của tôi đâu?" Harry cố làm ra vẻ bắt đầu tìm đũa phép, thật sự cậu chỉ tính hù doạ Draco xíu thôi. Nhưng là Draco hình như thật sự sợ hãi, đối với Harry vội vàng xin lỗi: "Đừng như vậy, tôi thực sự xin lỗi mà!"
"Vậy mày tốt nhất là nên nhanh chóng thay đồ!" Giọng của Ron bất ngờ vang lên.
"Nga". Draco không phục lắm mà lên tiêng. Hắn không thích nghe mệnh lệnh của người khác, đặc biệt là cái tên tới từ gia tộc Phù thuỷ đã mất hết phẩm chất của một phù thuỷ thuần huyết.
"Hi! Harry!" Hagrid dang rộng đôi tay to lớn của chính mình chào Harry, "Xem ra con đã làm quen được bạn mới." Harry miễn cưỡng gật đầu, cậu quyết định tạm thời đem Malfoy tính thành bạn tốt.
·
·
·
"Tốt, bốn người một tổ! Thuyền không được quá số lượng!" Hagrid giành trước cho mình một con thuyền nhỏ.
"Hermione, Ron, Neville cùng mình một tổ. Đúng vậy, mình không thể nhầm lẫn được." Harry tự nhiên lẩm bẩm.
"Hả, Đầu Sẹo, cậu có phải quên mất một người nào đó không?" Draco không biết từ đâu đi tới nói.
"Crabbe và Goyle đâu? Làm sao, bất hoà nên không cùng một tổ với bọn họ?" Harry không để ý Draco, ánh mắt tiếp tục tìm kiếm Ron trong đám người.
"Thật đáng thương, Ron yêu dấu cùng các anh của cậu ta một tổ. Mà Hermione cùng Neville, Thomas và ai đó cùng một tổ." Draco vừa nói vừa vào trong khoang thuyền.
"Mày có chắc rằng mày không nhúng tay vào chuyện này?"
"Đương nhiên, cậu hoàn toàn có quyền lợi nghi ngờ tôi." Draco không phủ nhận hành vi của mình. "Mặt khác, Cứu thế chủ! Hiện tại đã không còn người trên bờ nên cậu không cần tìm nữa đâu." Hắn vỗ vào người bên cạnh nói: "Thế nào Cứu thế chủ? Lại muốn hẹn hò một mình?"
"Ai muốn cùng mày hẹn hò?" Harry ngồi trên vị trí đối diện Draco, quay đầu đi không thèm nhìn hắn.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu xuất phát." Giọng Hagrid vang lên truyền khắp mặt hồ, thuyền nhỏ cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển.
"Thật không nghĩ tới, sau bảy năm tôi còn có thể xem lại phong cảnh mỹ lệ này một lần nữa." Draco cắn một miếng tao, nép vào mép thuyền hưởng thụ khung cảnh mỹ lệ dọ những ngọn đèn của Hogwarts mang lại.
"Mày lấy táo đâu ra vậy?"
"Tôi mang theo." Draco lại gặm thêm miếng nữa.
Harry bắt chước Draco tựa vào mạn thuyền nói: "Tao còn nhớ rõ trước kia mày đã gặp rắc rối ở đây, lúc đấy mày giống như sắp chết tới nơi vậy " Nhìn khuôn mặt Draco tái mét nói tiếp "Khi đấy con chó của Hagrid còn không xấu bằng mày."
"Nga Harry, việc đã qua hãy cho nó qua đi!" Draco cười khổ cắn một miếng táo.
"Hả, mày vẫn còn nhớ sao?" Harry nằm trên boong tàu, che lại cánh tay làm bộ dáng thống khổ nói. "Nó muốn giết tôi! Nó muốn giết tôi!"
Draco nhớ lại khi học tiết Sinh vật huyền bí của Hagrid, hắn bị Buckbeak làm bị thương: "Harry! Cậu đừng như vậy! Việc này khiến cho tôi thực xấu hổ!"
Harry vờ như không nghe thấy tiếp tục diễn lại tình huống khi ấy: "Ba tao sẽ biết chuyện này! Tôi muốn ông phải trả giá, bao gồm cả con gà chết tiệt kia!"
"Đáng chết." Draco ném quả táo xuống hồ, bất ngờ đem Harry kéo tới, lúc này dưới đáy hồ bé bạch tuộc khổng lồ phát hiện có vật rơi xuống, nó ngoi lên nuốt quả táo cắn giở ấy vào bụng.
"Tôi nói đừng làm nữa!"
"A" Harry mất đi trọng tâm, ngã vào lòng ngực Draco, hắn cũng đem Harry ôm vào, không khiến cậu bị thương dù chỉ một chút.
Vẻ mặt Harry không biết làm sao mà nhìn Draco, cậu phát hiện tim của hắn đập rất nhanh, trên tai cũng nhiễm một mảng đỏ ửng.
"Cứu thế chủ à, cậu có phải hay không nên cảm ơn tôi một tiếng?" Draco đem Harry đỡ dậy, phủi phủi bụi bẩn cho cậu.
"Cảm ơn."
Draco đột nhiên vòng ra sau Harry, lấy tay che kín mắt cậu, cúi người ghé sát tai cậu nhẹ nhàng nói: "1, 2, 3, bất ngờ chưa!"
Mắt Harry mở to, toàn bộ Hogwarts đập vào mắt. Harry cảm động không nói lên lời, nơi này là nhà của cậu! Một Hogwarts chưa bị phá huỷ, là một Hogwarts hoàn chỉnh a.
"Harry, mừng cậu về nhà." Draco đem cằm tựa lên vai Harry nói: "Thế nào, thích món quà này không?"
"Này...Thật đẹp!" Harry xoay người nghịch ngợm nhìn Draco nói, "Tao có cảm giác, tao bắt đầu có điểm thích mày."
"Ha ha ha ha ha." Draco nửa trêu đùa nửa cười nhạo nói, "Cứu thế chủ vĩ đại đây cư nhiên sẽ có cảm giác thích thú với một Tử Thần Thực tử a?"
"Sao lại không? Hiện tại tất cả còn chưa bắt đầu, cậu không phải là Tử Thần Thực Tử, tôi cũng không thật sự trở thành chúa cứu thế."
"Vậy sao," Draco hướng Harry vươn tay, "Như thế, hiện tại Cứu thế chủ đây có thể chấp nhận bắt tay tôi được không?"
"Được rồi." Harry cầm tay Draco, hai bàn tay chặt chẽ nắm lấy nhau.
"Harry! Rốt cuộc là vì sao bồ lại ngồi chung với Malfoy?" Ron ở trong phòng chất vấn Harry.
"Bồ đây là làm sao? Bồ làm mình có cảm giác mình đang chơi chung với một kẻ xấu xa vậy!" Harry thong thả ung dung sửa sang lại đồng phục của mình.
"Ý bồ là Malfoy không phải người xấu?" Ron đưa tay trước mặt Harry, thử búng tay một cái.
"Bồ làm gì vậy?"
"Xem ra không có bị kiểm soát đầu óc." Ron nhỏ giọng nói.
"Ron! Malfoy tuy xấu nhưng cậu ta ít nhất sẽ không sử dụng Lời nguyền không thể tha thứ!" Harry bị Ron chọc đến phì cười, xem Weasley tiên sinh nói xấu Lucius trước mặt Ron có vẻ không ít.
"Mình mặc kệ bồ, gian tình giữa bồ và Malfoy bồ tự giải quyết. Chỉ cần bồ không tiến vào Slytherin chúng ta vẫn sẽ bạn bè tốt." Ron lại lén lút nói thêm, "Dù có vào thì chúng ta vẫn là bạn tốt."
"A." Harry khẽ cười một tiếng. Cậu biết chính mình sẽ không vào Slytherin.
"Các trò xếp thành hai hàng, đi theo ta."giáo sư McGonagall cầm trong tay một danh sách được cuộn tròn đi vào trong phòng, các tân sinh được nàng dẫn vào lễ đường chính của Hogwarts tiến hành nghi thức phân viện.
"Harry Potter!" Giọng giáo sư McGonagall hô lên tên của Harry. Nón phân loại bắt đầu tự hỏi.
"Nga, phi thường tốt, có thiên phú phi thường. Lòng dũng cảm, có. Cũng rất có dã tâm, thập phần khôn khéo, đương nhiên có cả sự trung thành. Ngươi nói xem, ngươi nên vào đâu? Ta cảm thấy ngươi ở Slytherin vô cùng thích hợp."
Harry ngồi trên ghế nghe nón phân loại lẩm bẩm, ánh mắt cậu vẫn luôn nhìn vào dãy bàn Gryffindor.
"A..SLYTHERIN!"
"A?" Học sinh Hufflepuff cùng Ravenclaw kinh ngạc cảm thán.
"Gì!" Học sinh Gryffindor tỏ vẻ khó tin.
"Quá tuyệt vời! Chúng ta có Harry Potter!" Học sinh Slytherin cao hứng mà vỗ tay chúc mừng.
Ngồi trên ghế Harry khó có thể tin, chính cậu lại vào Slytherin.
"Khụ khụ, trò Potter! Trò nên về chỗ ngồi của mình." Giáo sư McGonagall lén lút nhắc nhở Harry.
"Vâng, giáo sư."
Harry mơ hồ tiến tới dãy bàn Slytherin, ngồi bên cạnh Draco.
"Cứu thế chủ thân ái, chuyện này là thế nào!"
"Đừng có hỏi tôi! Tôi cũng không biết!"
Tác giả có lời muốn nói: Tôi thật sự rất muốn tính cách nhân vật bám sát nguyên tác nhất có thể, nhưng là vì cốt truyện nên hướng đi có thể thay đổi chút ít, mong thông cảm.