Mặt Hạ Uyển không biểu cảm đưa tay ra dùng sức nhéo lấy một miếng thịt, siết chặt rồi vặn một cái.

Cùng với tiếng hét chói tai của người đàn ông mặc vest, Hạ Uyển chê bai thu tay mình lại.

Người đàn ông mặc vest vô cùng giận dữ: “Vl, cậu bị điên à?”

Hạ Uyển đối diện với tầm mắt của người đàn ông, có chút mất kiên nhẫn nói: “Chó thì kêu cái gì? Chẳng phải sờ có chút thôi sao? Cảm giác chẳng ra làm sao cả, anh có gì mà thiệt thòi cơ chứ? Sờ anh còn khiến tôi phải chịu thiệt đấy.”

Giờ phút này tất cả mọi người trong phòng đều không thể nhịn cười nổi nữa, ngay cả Hứa Dao Dao hốc mắt vẫn còn đọng lại nước giờ đây cũng bật cười.

Hạ Uyển nhìn về phía Uất Trì Diễn, vỗ vỗ vào cánh tay anh ra hiệu anh tiến lên.

Cô muốn trả lại sân khấu cho nam chính và nữ chính, khiến cho tất cả mọi thứ quay trở về với sự lãng mạn ban đầu của kịch bản phim thần tượng.

Uất Trì Diễn! Lên! Thể hiện sức hút của một nam chính đi!

Uất Trì Diễn hiểu được ám thị của Hạ Uyển, anh nói: “Yên tâm đi cứ giao cho tôi.”

Mười phút sau.

Uất Trì Diễn tìm được mười người đàn ông to khỏe tới sờ mông của người đàn ông mặc vest, mặt ai nấy cũng tỏ vẻ chê bai nhưng mà vì Uất Trì Diễn trả giá cao thế nên họ dồn hết sức lực mà hoàn thành nhiệm vụ.

Nếu nói là sờ thì chi bằng nói là đánh thì đúng hơn, ngay cả lưng tới chân cũng không hề buông tha.

Người đàn ông mặc vest tức tới nỗi không nói nên lời, thu mình lại vào trong góc run lẩy bẩy.

Hạ Uyển: “…”

Quả nhiên Uất Trì Diễn không hiểu.

Cô muốn anh thể hiện ra sức hút nam chính của mình chứ không phải phô bày ra trò chơi biến thái của bản thân.

Thôi vậy, cứ như vậy đi.

Hạ Uyển nhìn về phía Hứa Dao Dao hỏi một câu hỏi vô cùng quan trọng: “Cậu rất thiếu tiền đúng chứ?”

Hứa Dao Dao không trả lời thế nhưng rõ ràng là đang mặc nhận.

Hạ Uyển tiếp tục nói: “Rõ ràng điều kiện mà Thánh Anh đưa ra cho cậu tốt hơn nhiều, nếu như cậu cần tiền thì lẽ ra nên chọn chúng tôi mới đúng chứ.”

Đôi mắt Hứa Dao Dao lộ ra chút do dự nhưng vẫn nói: “Xin lỗi, tôi không có ý định tới Thánh Anh.”

“Vậy thì cậu cứ tiếp tục ở nơi này đi, tôi đã nói chuyện qua với giám đốc rồi sau này sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa đâu.” Giang Ngộ Thời đi qua, mỉm cười ấm áp với Hứa Dao Dao.

Hứa Dao Dao nhìn cậu ấy với ánh mắt vô cùng biết ơn, sau đó lại nói với Hạ Uyển: “Hôm nay thực sự rất cảm ơn cũng xin lỗi cậu.”

Lúc này Giang Ngộ Thời đã đi tới rồi nói: “Đã muộn thế này rồi một mình cậu quay về không tiện lắm, hay là…”

Uất Trì Diễn và Hạ Uyển đồng thời lên tiếng: “Hay là để Hạ Mộ/Uất Trì Diễn đưa cậu về đi!”

Hạ Uyển: “…”

Uất Trì Diễn: “?”

Cuối cùng vẫn là Lục Việt với lý do “bạn cùng trường khá tiện” đã đưa Hứa Dao Dao về nhà.

Trước cửa nhà hàng.

Uất Trì Diễn nhìn Hạ Uyển với ánh mắt hận rèn sắt không thành thép: “Cậu làm sao vậy? Vừa rồi cơ hội tốt như thế mà không biết nắm lấy?”

Hạ Uyển hít sâu một hơi rồi nhìn Uất Trì Diễn nói: “Tôi nói lại lần cuối cùng, tôi thực sự không thích Hứa Dao Dao.”

Uất Trì Diễn gật đầu: “Biết rồi.”

Mặc dù nói như vậy thế nhưng khắp mặt anh đều đang viết câu “Tôi không tin nhưng mà nhìn thấy cậu có vẻ không vui thế nên tôi miễn cưỡng nói vài câu thuận theo ý cậu.”, vừa nhìn là biết đang qua loa lấy lệ.

Hạ Uyển đỡ lấy trán mình chỉ cảm thấy thật đau đầu.

Thôi bỏ đi, có nói đạo lý với Uất Trì Diễn cũng vô ích thôi.

Xe dừng trước cửa Thánh Anh, ba người cùng quay về phòng, nhưng sau khi quay về phòng Hạ Uyển lại đi ra ngoài, lần này là phòng của Tống Chi Lễ.

Trong phòng.

Tống Chi Lễ nghe Hạ Uyển kể hết những chuyện đã xảy ra, cũng đưa ra được kết luận giống với cô: “Thế nên khi tất cả các điều kiện mà Thánh Vũ đưa ra đều không bằng với chúng ta, cậu ấy không nên chọn Thánh Vũ mới phải.”

Hạ Uyển gật đầu, hai tay đỡ mặt cúi đầu nhắm mắt lại: “Là vậy đấy.”

Dựa trên logic thì điều này không hợp lý, nhưng họ lại không thể nghĩ ra lý do là gì.

Ở bên khác, tại kí túc xá nữ Thánh Vũ.

Hứa Dao Dao tắm rửa xong cũng chưa kịp sấy tóc đã ngồi ngây người ở trước bàn.

Trong những ngày trước ngày khai giảng cấp ba cô ấy không ngừng mơ thấy cơn ác mộng đó.

Trong mơ cô ấy vì số tiền học bổng lớn cùng với các loại trợ cấp mà chuyển tới Học viện Thánh Anh nổi tiếng, cho rằng chỉ cần chăm chỉ học tập ở nơi này là có thể giúp bố mẹ có cuộc sống tốt hơn.

Nhưng mà sau khi cô ấy chuyển vào trường thân phận là học sinh ngoan, học giỏi của cô ấy không còn là điều chứng minh cô ấy vượt trội như trước đây mà nó biến thành điều sỉ nhục vì sự nghèo hèn, là ấn ký mãi mãi khắc trên người cô ấy.

Từ đó về sau các kiểu bắt nạt và bạo lực học đường không ngừng xảy ra trên người của cô ấy, cầm đầu là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Hứa Dao Dao tưởng đây chỉ là cơn ác mộng mà thôi, cho tới đêm trước ngày khai giảng các bạn gửi cho cô ấy một bài đăng trên diễn đàn của Học viện Thánh Anh.

“Chấn động! Hạ Uyển sắp về nước rồi! Cô ấy và Uất Trì Diễn thực sự là đôi tiên đồng ngọc nữ xứng đôi vừa lứa trong phim thần tượng, kiếp sau tôi cũng phải đầu thai như vậy mới được. [khóc lớn]”

Hứa Dao Dao mang theo tâm trạng rất bình thường nhấn vào bài đăng thì lại nhìn thấy bức ảnh mà chủ bài viết đã đăng.

Đó là bức ảnh chụp sinh nhật 16 tuổi của con gái nhà họ Hạ - Hạ Uyển, cô và một người con trai tóc bạch kim trông như hoàng tử được vây quanh bởi các cậu thiếu niên trông như những kỵ sĩ mặc vest nhìn vô cùng kiêu ngạo, thiếu nữ cười lên với má lúm đồng tiền đẹp như hoa thực sự rất giống công chúa.

Đó chính là người con gái xinh đẹp ở trong mơ của Hứa Dao Dao.

Vào khoảnh khắc đó Hứa Dao Dao cảm thấy bản thân mình như rơi vào hầm băng mà những ký ức vụn vặt đó đột nhiên liên kết lại hết với nhau.

Trong mơ sau khi cô ấy chuyển vào Thánh Anh thì trời xui đất khiến thế nào có qua lại với F4, thậm chí còn từng yêu đương một thời gian ngắn với Uất Trì Diễn, cũng có người bạn thân Giang Ngộ Thời và Tống Chi Lễ cực kỳ che chở cho cô ấy.

Chỉ là những điều này không dài lâu, bởi vì thế giới cô ấy sống thực ra là một quyển sách kể về đoạn tình cảm của nữ chính Hạ Uyển và chồng sắp cưới là Uất Trì Diễn tại Học viện Thánh Anh, mà cô ấy chỉ là nữ phụ, là vật hy sinh.

Hạ Uyển rất thích Uất Trì Diễn nhưng mà Uất Trì Diễn lại ghét cay ghét đắng hôn ước của hai người thế nên đã chống lại gia tộc, trong lúc tức giận đã chọn yêu đương cùng với học sinh ưu tú bình thường là cô ấy.

Nhưng mà sau này Uất Trì Diễn vẫn nhận ra rằng người mình yêu thực sự là Hạ Uyển, thế nên hai người đã có kết thúc HE.

Còn về cô ấy? Chẳng qua là một công cụ khiến nữ chính ghen và nam chính nhận ra tình cảm của bản thân mà thôi.

Tất cả tình cảm của Uất Trì Diễn đối với cô ấy chỉ là giả mà thôi, người anh thực sự yêu là Hạ Uyển, ngay cả những người bạn như Giang Ngộ Thời và Tống Chi Lễ ấy cuối cùng cũng đều quay về bên cạnh Hạ Uyển.

Kết cục là cô ấy hai bàn tay trắng, cô ấy giống như con vịt xấu xí trong truyện cổ tích mơ mộng hão huyền phá hoại hạnh phúc của Hoàng tử và Công chúa, chán chường mà rời khỏi Thánh Anh.

Thế nên từ ngày hôm đó trở đi cô ấy đã tự nói với bản thân mình rằng cho dù có thế nào thì không được tới Thánh Anh, đó chính là nơi bắt nguồn của mọi bi kịch trong cuộc đời của cô ấy.

Mặc dù cô ấy không biết đã xảy ra sai sót ở đâu, người về nước từ Hạ Uyển lại biến thành Hạ Mộ - em trai của Hạ Uyển, một nhân vật dường như không xuất hiện ở trong câu chuyện, nhưng mà Hứa Dao Dao vẫn kiên quyết không lựa chọn Thánh Anh.

Nghĩ tới Hạ Mộ, Hứa Dao Dao mím môi, trong lòng cũng thêm chút khác thường.

Mỗi lần bọn họ gặp nhau dường như đều có chút gì đó vô lý, nhưng mà cũng rất đặc biệt, đặc biệt tới nỗi khiến cô ấy nhớ rất rõ.

Lần trước gặp mặt bởi cô ấy cũng rất ghét những người được gọi là F4 ấy, đặc biệt là Uất Trì Diễn và cũng ghét lây cả Hạ Mộ.

Nhưng mà hôm nay chỉ có Hạ Mộ khi nhìn thấy cô ấy, điều đầu tiên không phải là an ủi hay hỏi cô ấy mà là vô cùng khẳng định nói: “Anh ta bắt nạt cậu.”

Nghĩ tới khoảnh khắc đó và dáng vẻ thiếu niên đứng chắn cô ấy sau lưng, trái tim Hứa Dao Dao đột nhiên lại gia tăng tốc độ.

Bao gồm cả các trừng phạt của cậu đối với tên lưu manh đó nữa…

Hứa Dao Dao không khống chế được khóe miệng đang giương lên của mình.

Hạ Mộ và những người khác không giống nhau.

Trước khi gặp được cậu, thậm chí cô ấy còn không dám nghĩ trên thế giới này lại có một chàng trai ấm áp tinh tế lại thú vị như vậy.

Chính vào lúc này thì cửa phòng được mở ra…

Bạn cùng phòng đi vào trong kinh ngạc hỏi: “Dao Dao, sao mặt cậu lại đỏ thế? Có phải có chỗ nào không khỏe không?”

Hứa Dao Dao vội vàng cầm máy sấy tóc lên, hoảng hốt giải thích: “Có lẽ là sấy tóc nên hơi nóng thôi.”

Nói xong cô ấy lập tức bật máy lên đến mức cao nhất rồi sấy tóc che giấu đi vẻ khác thường giờ phút này của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play