Sau khi làm hòa, sinh con, họ sẽ mặn mồng mãi được sao? Vẫn là có kẻ không tin như vậy, vẫn là mong muốn phá vỡ hạnh phúc mới chớm nở không lâu của vị nhị tiểu thư Bạch gia và Tề tướng quân oai phong lẫm liệt. Tất nhiên đó cũng chỉ là ý nghĩ vô cùng đáng ghét của một cô nương mang danh phận tiểu thư khuê cát và nam nhân ngu ngốc mà si tình..
* * *
Bạch Thiên Bối nàng sau đó cùng Tề Gia Minh và Tề Thiên Mĩ, nử tử nhà nàng dọn đến doanh trại ở.
Lý do Tề Gia Hoàng, trưởng nam nhà nàng không được nhắc đến là do thằng bé đã tự mình xin làm học trò của Châu tướng quân, một đấng trưởng bối của hắn, cũng chính là người đã dạy võ nghệ và nhận hắn làm con.
Châu tướng quân sớm đã bỏ mũ từ quan, mong muốn bản thân được yên ổn mà sống cùng nữ tử nhà mình là Châu Tuyết Nguyệt, còn trùng hợp hơn khi Tuyết Nguyệt hiện tại chính là nương tử của Bạch Hoàng Khải, đệ đệ của nàng. Lòng nàng tuy có chút nhớ Gia Hoàng bảo bối, với tính tình không khác hắn là bao của Gia Hoàng thật lòng đã khiến nàng vừa lo lắng vừa yên tâm, thằng bé sẽ biết tự chăm sóc bản thân nhưng cũng không chắc sẽ không bị làm hại, dù sao nó cũng chỉ là một thằng bé.
Mà nhắc lại nàng lại có chút ủy khuất a, Thiên Mĩ nhà nàng còn nhỏ như vậy mà đã bị xa cách mẫu thân, suốt ngày nàng muốn động vào con bé quả thực là rất khó khăn a, chỉ vì muốn con ngay từ nhỏ có nét sống tự lập mà hắn đã cho người dựng thêm một phòng riêng dành cho bảo mẫu và con gái, rốt cuộc vẫn là không muốn nàng và con gái nhỏ ngủ chung, thật bức ép người mà.
Thấy nương tử nhà mình có vẻ ủy khuất, phận làm tướng công anh minh, tốt bụng, hắn sao nỡ nhìn nàng như vậy liền đến ngồi cạnh nàng hỏi han:
"Nàng là vì sao lại ngồi đây như vậy?"
"Thiếp.. thiếp muốn ngủ cùng Thiên Mĩ! Vài đêm thôi, dù sao con bé cũng vừa bị thay đổi môi trường sống, sẽ khó chịu lắm, thiếp sẽ ở với con, đợi đến khi con bé dần quen rồi thì nhất định sẽ chạy về bên chàng" - nàng nhẹ nhàng dựa đầu lên vai hắn, nói ra ý muốn của mình
"Vậy còn ta?" - hắn quay sang hỏi
"Đừng nói với ta là nơi này đối với chàng còn xa lạ nha?" - nàng là hoài nghi lên tiếng
"Nhưng môi trường mà ta thích nghi từ lâu chính là ngủ cạnh nàng, bây giờ nàng đi ngủ với Tiểu Mĩ, ta làm sao ngủ được chứ?"
"Chàng thật là, ngay cả với bảo bối, chàng cũng đề phòng sao?" - nàng có chút lo ngại, quả nhiên nam nhân này là sở hữu quá mạnh mẽ, không chịu buông tha
"Có một chút a!" - hắn giả vờ nũng nịu nhìn nàng nói, quả nhiên đối với hình tượng này hắn vẫn là không thích hợp, hình ảnh nam nhân lạnh lẽo phát ra khí lạnh vẫn là tốt nhất. Dù sao thì hắn cũng vô cùng thành công khi làm cho mọi người xung quanh há hốc mồm không tin được, đặc biệt dừng lại mọi hành động của bản thân mà trố mắt lên nhìn hắn như vật thể lạ, dường như họ không tin được
"Ha.. ha.." - vừa nhìn thấy cảnh này, cả hai người họ lại cùng nhau cười lớn, quả thật vì nàng, hắn đã thay đổi rất nhiều, nụ cười vẫn cứ hạnh phúc như vậy, nhưng lại không ai biết rằng, gần đó có một bàn tay đang nắm chặt
* * *
Vài ngày sau đó, nàng hôm nào cũng thức dậy sớm chuẩn bị thức ăn cho mọi người trong doanh trại, tất nhiên có cả hắn và Chu Thiên, huynh đệ kết nghĩa của hắn.
Tuy rằng Chu Thiên đối với nàng vẫn chỉ đơn thuần là quan hệ giữa tẩu tử và đệ phu nhưng dường như đối với hắn thì lại không đơn thuần như vậy.
"Tẩu tử, ta đi tập luyện, tẩu đừng nên ra ngoài gió lạnh rất dễ nhiễm phong hàn, nên ở bên trong phòng trại vẫn tốt hơn" - hắn ta đối nàng mỉm cười một cái rồi chạy đi
"Ừm, đa tạ!" - nàng cũng chỉ đơn thuần đối lại mà mỉm cười
"E hèm, ta vẫn nên nói thẳng với nàng một chuyện!" - sau khi Chu Thiên đi khuất, hắn cũng kéo nàng cùng mình vào phòng
"Có chuyện gì sao?"
"Chu Thiên, nàng vẫn nên tránh xa hắn, hắn yêu nàng!"
"Không thể nào, thiếp nghĩ chàng lo xa thôi, Chu Thiên với thiếp gặp nhau không nhiều, tại sao có thể nảy sinh cảm tình được cơ chứ?" - nàng chỉ cười nhẹ, trong lòng bỗng dấy lên chút tội lỗi cùng thương xót
"Vẫn là nên tránh xa một chút! Ta sẽ không thể chấp nhận được nếu nàng thật sự yêu thích hắn ta đâu" - nói rồi, hắn cũng phải cùng mọi người đi tập luyện, phòng bị gì đó, nàng cũng chỉ đành đến phòng Thiên Mĩ, nào ngờ đứng bên ngoài, nàng liền nghe được một chuyện
"Ây da, nghe nói Kim tiểu thư, Kim Giai Nhân lần này sẽ lại đến doanh trại nữa đấy!" - một nô tì to nhỏ lên tiếng
"Đó là con gái của quan huyện Minh Thanh đúng không?"
"Ừm, người thì xinh đẹp, mĩ kiều vốn là tiểu thư khuê cát, cấp bậc danh giá vậy mà lại là loại nữ nhân hóng hách ngang ngược, để phu nhân gặp được loại người này thực không tốt a!"
"Nghe nói phụ thân nàng ta đối với Châu đại tướng quân và Chu gia là có quan hệ bạn hữu thân thiết, từ nhỏ Kim Giai Nhân đã cùng nữ nhân nhà họ Châu, Châu Tuyết Nguyệt, Tề đại tướng quân và Chu phó tướng lớn lên, họ rất thân thiết nữa a. Lúc trước, ta nấu ăn cho doanh trại thường thấy nàng ta lâu ngày lại đến thăm Tề tướng và Chu tướng đấy!"
"Nhìn cũng hiểu nàng ta là có tình ý với Tề tướng quân, lúc nghe tin ngài ấy thành thân với phu nhân, nàng ta hình như khóc rất nhiều, ủy khuất đến mức không thèm đến đây cũng không đến dự lễ thành thân của ngài ấy, nhưng mới lúc sáng Tề tướng quân lại đặc biệt căn dặn ta phải dọn dẹp sạch sẽ căn phòng, nơi nàng ta hay ở, điều này khiến ta rất lo lắng, chỉ sợ rằng phu nhân sẽ chịu thiệt thòi!" - cả đám nô tì vẫn bàn tán xôn xao mà không hề hay biết đến sự có mặt của nàng, không ngờ rằng hắn lại sau lưng nàng đối tốt với nữ nhân khác tại sao không cho nàng biết nàng ta sắp đến đây chứ? Hay là do nàng không quan trọng để hắn phải làm vậy?
* còn tiếp*
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT