Chiều đó Bạch Hiểu lại lén rời đi bỏ ngoài tai lời chỉ trích, cảnh cáo của đám kia.
D coffee, vẫn sáng sủa, cảm giác dìu dịu khiến tâm hồn thư thái, trông ra bên ngoài vài bông cỏ dại nở trắng lấm tấm, hàng trúc Quân Tử khẽ xào xạc theo cơn gió khô khô vẫy chào người khách quen.
"Không biết chuyện gì lại muốn gặp tôi?" Lãnh Quân Dao nhấp một ngụm trà thong thả nói
"Bà biết gì về quá khứ của Liên Hoa?" Bạch Hiểu thái độ trầm mặc, đôi mắt có phần thăm thẳm, không khỏi thoáng qua nỗi buồn nhẹ khi nhắc đến cái tên.
"Liên Hoa?" Lãnh Quân Dao ngạc nhiên hỏi lại
Bạch Hiểu chỉ gật đầu nhẹ, vài cọng tóc khẽ chuyển động.
"Đêm qua cô ấy gặp ác mộng!"
"Hai người ngủ cùng sao?"
Lãnh Quân Dao ánh mắt dò xét, giọng điệu có chút khó tin
"Đừng nhiều lời!"
"Được! Nếu là cậu tôi sẽ nói, nhưng đừng nhắc đến trước mặt con bé"
Lãnh Quân Dao đảo mắt nhìn sang khuôn mặt bình thản của Bạch Hiểu, như nhận ra điều gì đó, lại dời mắt về hàng trúc đang đứng thẳng tắp
"Nhớ năm đó khi thủ lĩnh đệ ngũ của Hắc Bạch, cũng là cha ta tử chiến, một mình ta – thiếu nữ mới tròn 15 tuổi phải lên nắm quyền. Chưa đủ uy áp hay chiến tích để bọn chúng thuần phục, nhiều thế lực trong tổ chức tách ta nổi loạn cát cứ từng khu vực hòng xây dựng thế lực đợi thời cơ đánh úp căn cứ. Chúng mở rộng cướp bóc, đe dọa người dân trong thành phố."
"Thời đó quả thật khó khăn" Lãnh Quân Dao lắc đầu hơi thở chậm chạm "trước tình thế hiểm nghèo, các vị trưởng lão trong tổ chức vẫn ủng hộ nâng đỡ ta. Thế lực dần được củng cố, từng bước từng bước dẹp yên các nhóm phái tự xưng."
"Trong một lần, chúng ta xâm nhập vào một căn nhà hoang nhỏ ở ngoại ô thành phố, ở đó có một nhóm tàn dư còn sót lại. Cánh cửa đẩy vô rơi ầm xuống sàn. Một người đàn ông đã chết máu chảy lênh láng, có vẻ là vừa xảy ra thôi, đám thanh niên bên trong còn đang lăm le đến giết cô bé bị trói chặt ngay phía sau. Từng từng vết hằn đỏ trên làn da mỏng manh của cô bé hiện rõ trong mắt ta. Đương nhiên chúng ta liền xông vào xử lí gọn đám ô hợp này."
"Có vẻ bọn chúng bắt cóc cô bé tống tiền để bỏ trốn. Bên kia góc tường của căn nhà còn có chiếc vali đầy tiền. Cô bé đã chứng kiến toàn cảnh người đàn ông kia bị giết, người bần thần đến độ còn chẳng thèm bất ngờ đến cảnh máu me lúc sau. Lúc ấy không biết ma xui quỷ khiến thế nào ta lại mang theo nó rời đi. Cả quãng đường cái mặt cứ thất thần, môi mím hặt không bật tiếng nào, khuôn mặt lạnh lẽo xơ xác, đến hơi thở còn chẳng rõ ràng"
"Đến căn cứ ta liền cho người điều tra thân thế con bé. Cha mẹ đều là nhân viên bình thường, cuộc sống hạnh phúc viên mãn bên người con gái 5 tuổi. Nhưng nhóm tàn dư kia đã bắt cóc cô bé, tống tiền gia đình nhưng sau khi có được khoản tiền liền lật lọng toan giết người diệt khẩu. Đó cũng là cảnh ta chúng ta chứng kiến. Người nằm dưới sàn hôm đó là cha con bé"
"Con bé mấy ngày liền không nói một chữ, đến lúc ta cử người đến đưa nó về cùng chiếc vali tiền kia lại bất ngờ mở miệng"
Ngày hôm đó
"01, đưa con nhỏ này về đi!"
"Rõ! Thủ lĩnh!"
Bỗng nhiên có thứ gì níu lại vải quần phía sau Lãnh Quân Dao, khuôn mặt búng ra sữa đôi chỗ bầm đen, bàn tay nhỏ nhỏ, ngón tay non nớt da thịt mỏng manh hừng đỏ vài vệt xước dài.
"Con nhóc này sao thế?"
"Thưa thủ lĩnh, hôm trước nó ngang qua khu luyện tập không ngờ nhóm Huyết Hải đang thi đấu cuối cùng lại ăn đòn lạc của bọn họ, may mắn chỉ là cục đá nhỏ bay vào trán nhưng ngất đi nửa ngày. Mấy ngày sau đó đều lui tới chỗ bọn họ tập luyện, đám đó lại chọc con nhóc, vốn chỉ định trêu một chút không ngờ nó lại dám rút con dao chém rời mảnh thịt trên chân 008. Cuối cùng bị bọn họ dần một trận nhưng con oắt này rất đáng sợ, lại không khóc cũng không phát ra tiếng rên nào."
"Hể?" Lãnh Quân Dao nhìn khuôn mặt cô nhóc, lại thấy mấy vết bầm này chứng tỏ đám kia cũng không nhẹ tay, thế mà lại không phản ứng gì sao. Lại còn chém động vào được bọn người Huyết Hải kia, may mắn cũng là một năng lực.
"Sát thủ.. Tôi muốn!" Giọng nói yếu ớt, vô lực mà không do dự. Cái ánh mắt trẻ con mà không ngây thơ, ẩn chứa cái chết chóc, vô hồn không ngừng thôi thúc Lãnh Quân Dao run rẩy vui sướng.
"Nguyên văn lời nói cùng khuôn mặt nhỏ bé nhưng hằn sâu từng vết lạnh tanh trong thân hình trẻ con kia đến nay vẫn in sâu trong tâm trí ta. Có vẻ trong vài ngày ở tổ chức con bé đã chứng kiến không ít hoạt động."
"Không ngăn được hứng thú với nó ta liền giữ lại không lâu sau thành đệ tử do ta huấn luyện. Chiếc vali được gửi về với dòng tin nhắn" Con gái các người đã chết ". Sau này nó không ngừng tiến bộ, đến ta cũng phải giật mình, trở thành một sát thủ ghê gớm, đáng sợ như lúc này - Quỷ Lục Tử, Liên Hoa. Đến ta cũng không biết điều gì đã khiến nó như vậy, suy nghĩ kĩ một chút, có lẽ là không muốn liên lụy đến mẹ nó hoặc tự nó không muốn yếu đuối."
(Còn tiếp)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT