Lâm Uý nhìn biểu cảm của Giang Cẩn Đinh mới dám nói tiếp.
“Với lại… chị ta tốt nghiệp xong là kết hôn, đến giờ… đến giờ vẫn chưa thể mang thai, mẹ chồng chị ta vì chuyện này nhiều lần phàn nàn, vậy nên mẹ chồng con dâu thường xuyên tranh cãi.”
“Nghe nói… nghe nói… mẹ chồng chị ta đã ép chị ta đi kiểm tra, báo cáo kiểm tra nói… là chị ta không thể sinh con… nên… chị ta ghen tị với tôi cũng… Cũng có nguyên nhân.”
Đột nhiên ánh mắt người đàn ông nhìn cô ta chằm chằm làm Lâm Uý hết hồn không nói nữa.
Nhớ đến bạt tai lúc mới gặp và hôm nay, đây gọi là phê bình kín đáo? Đã có báo cáo kiểm tra nói cô không thể sinh, vậy trong bụng Lâm Vãn là sao?
Đã náo loạn với mẹ chồng như vậy rồi mà cô vẫn không tình nguyện báo chuyện mình mang thai cho trong nhà biết, như vậy vẫn nói không muốn có con, ai tin?
Lời giải thích duy nhất chính là…
Lâm Uý thấy biểu cảm của Giang Cẩn Đình, không đoán được rốt cuộc anh đang nghĩ gì nên trong lòng bất an.
“Tôi cũng tức đến hồ đồ mới đến bệnh viện náo loạn, là tôi không tốt. Tôi cũng biết chắc chắn chị ta sẽ phủ nhận, thậm chí sẽ nói chuyện này chính là màn kịch tôi tự biên tự diễn để được gả vào nhà họ Giang.”
“Nhưng Giang thiếu, tôi chỉ là một cô gái không rành sự đời, trừ đêm đó, tôi vẫn luôn biết thân biết phận, chẳng lẽ tôi không biết xấu hổ sao? Viết những thứ đó để mọi người đến chọc xương sống mắng tôi hồ ly tinh sao?"
Cô ta chật vật nói, nước mắt rơi lã chã: “Người con gái nào không quý trọng thanh danh của mình chứ?”
Nói xong còn khom người vùi mặt lên đầu gối khóc nức nở.
Giang Cẩn Đình nhìn cô ta cau mày, đứng dậy bước qua.
Lâm Uý thấy chân người đàn ông bên cạnh giường qua kẽ hở, lập tức thẳng người lên ôm lấy eo anh: “Giang thiếu, tôi thật sự không có, anh phải tin tôi.”
Giang Cẩn Đình chợt cau mày, anh vẫn luôn không thích thân mật với phụ nữ, nhưng nghĩ bây giờ Lâm Uý đang mang thai, cuối cùng không giơ tay đẩy ra, đứng im tại chỗ. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Đợi Lâm Uý khóc đủ rồi anh mới nhẹ nâng mặt cô ta lên, khom người đến gần.
Lâm Uý nghĩ anh muốn hôn mình, gương mặt vừa nãy vẫn khóc đến thương tâm chợt đỏ lên, sau đó ngượng ngùng nhắm mắt lại.
“Kêu lên.”
“?”
Lâm Uý lúc lâu sau không đợi được nụ hôn, đột nhiên nghe thấy câu này, cô ta nghi ngờ mở mắt ra, khó hiểu: “Hả?”
Giang Cẩn Đình vẫn nhìn cô ta chằm chằm, nói: “Đêm đó, cô kêu thế nào, kêu lại.”
Sắc mặt Lâm Uý càng đỏ hơn, nuốt một ngụm nước bọt trong cổ họng: “Đang… đang trong bệnh viện, để người khác nghe thấy không hay lắm đâu”
Đầu ngón tay Giang Cẩn Đình nắm chặt cằm cô ta lại nhẹ nhàng nâng lên: “Kêu.”
Lâm Uý cắn cắn môi, kêu thật.
Giọng cô gái non nớt lại mang theo sự quyến rũ, không lớn không nhỏ vang lên trong bệnh viện, tinh tế kéo dài, hết lần này đến lần khác, ý vị sâu xa.
Lâm Vãn đang muốn gõ cửa cũng chợt đỏ mặt.
Đến cả Cao Viễn cũng ngượng ngùng nắm chặt tay, khẽ ho.
Giang Cẩn Đình nghe giọng Cao Viễn, chuyển tầm mắt nói: “Dừng.”
“...” Lâm Uý dừng lại, mặt ửng hồng một mảng, nhưng không giấu đi được nét vui vẻ thẹn thùng, thì ra Giang thiếu thích như vậy.
Giang Cảnh Đình buông cô ta ra, đứng lên: “Nghỉ ngơi cho khỏe đi, chuyện phía sau để tôi giải quyết.”
Lâm Uý ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn Giang Cẩn Đình, không che giấu yêu thích cười gật đầu: “Được.”
Người đàn ông này thật biết trêu chọc! Tùy tiện như vậy cũng có cảm giác không thể kiềm chế được.
Ngoài cửa.
Cao Viễn nói với Giang Cẩn Đình: “Boss, tôi đã kiểm tra điện thoại của bác sĩ Lâm và máy tính trong bệnh viện rồi, không có vấn đề gì, còn laptop phải mang về kiểm tra kỹ.”
Giang Cẩn Đình gật đầu: “Ừ.”
Cao Viễn nhìn Lâm Vãn rồi lại nhìn Giang Cẩn Đình, thức thời nói: “Vậy tôi đi trước.”
Thật sự Lâm Vãn cũng không có gì muốn nói với Giang Cẩn Đình, là Cao Viễn nói để cô tự mình đến nói với Giang Cẩn Đình, cô mới đến, ai biết đúng lúc gặp phải…
Giang Cẩn Đình nhìn Lâm Vãn cũng chuẩn bị quay người đi, nói: “Quay lại.”
Lâm Vãn đứng lại, quay người.
Giang Cẩn Đình lướt qua biểu cảm trên mặt cô, nói: “Muốn nói cái gì?”
Lâm Vãn cũng ngẩng đầu nhìn anh, sau khi do dự mấy giây, nói: “Giang tiên sinh, thời kỳ đầu của thai phụ không ổn định, không thích hợp ngủ cùng.”
Giang Cẩn Đình: “...”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT