Bị Mạc Khiêm bắt được, Lạc Cảnh Tu cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên gì, chỉ là im lặng tay dùng sức nhấc Mạc Khiêm lên khỏi mặt đất. Chân tay anh mềm nhũn cả ra, giống như một con mèo nhỏ bị xách gáy ngoan ngoãn mặc kệ cho Lạc Cảnh Tu ném mình lên sofa.

Sau khi giải quyết xong Mạc Khiêm, Lạc Cảnh Tu chưa nói lời nào đã đứng dậy có ý muốn rời đi. Nhưng Mạc Khiêm nào có để cho cậu đi dễ dàng như vậy, liền duỗi tay ra muốn kéo cậu lại.

Thế nhưng anh lại không ngờ rằng, Lạc Cảnh Tu lại vung tay tránh đi, động tác có phần hơi thô bạo khiến anh ngã lăn từ trên sofa xuống. Theo bản năng, Lạc Cảnh Tu nhanh nhẹn đỡ lấy Mạc Khiêm trong nháy mắt. Mạc Khiêm thấy cơ hội trước mặt cũng không muốn bỏ qua, đôi chân dài liền quấn quanh gối của Lạc Cảnh Tu khiến cậu không đứng vững. Tiếp sau đó lại dùng lực phần eo khiến hai người mất đà ngã lăn từ trên sofa xuống đất. Nhân cơ hội Lạc Cảnh Tu chưa kịp phản ứng, Mạc Khiêm liền xoay người lại để Lạc Cảnh Tu nằm dưới thân mình. Đến đây, khóe môi Mạc Khiêm khẽ nhếch lên, tỏ vẻ đắc ý nhìn cậu.

“Đừng vội bỏ đi như thế chứ.” Mạc Khiêm khẽ cười nói, lại hạ thấp người xuống đè chặt bả vai của Lạc Cảnh Tu không định cho cậu có cơ hội đứng dậy. Hàng lông mi khẽ run rẩy, đôi mắt tràn đầy sự vô tội: “Đã ba năm không gặp rồi, cậu không có lời nào muốn nói với tôi sao? "

Lạc Cảnh Tu nhìn anh với vẻ mặt lạnh lùng không có tí cảm xúc nào, giọng nói cũng có chút bất mãn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play