Hầu Dịch nhìn Mạc Khiêm. Mặc dù Mạc Khiêm là một người ăn nói không đàng hoàng đôi khi lại còn hay “cà khịa” người khác một chút, nhưng mà thật sự mà nói thì anh cũng là một người rất đáng tin cậy. Vả lại lòng dạ anh cũng không phải dạng hẹp hòi gì cho lắm. Hầu Dịch còn nhớ cách đây không lâu, khi Mạc Khiêm mới quen Lạc Cảnh Tu, mỗi lần nhắc đến cậu ấy anh đều sẽ khen ngợi không dứt lời, đi đâu cũng kể với mọi người rằng bản thân mình mới gặp được một đứa trẻ thông minh và rất có triển vọng.
Chỉ vì bị cướp mất vai diễn mà anh uất ức bỏ đi à? Loại chuyện trẻ con nhàm chán như thế sẽ không bao giờ xảy ra với Mạc Khiêm đâu.
“Cậu định lừa quỷ đấy à, cậu nghĩ tôi là đứa trẻ lên ba không phân biệt được thật giả phải trái sao? Hay cậu nghĩ tôi với cậu chưa đủ thân thiết, thế nên tôi mới không thể hiểu được con người của cậu?” Hầu Dịch uống một hớp rượu, buộc miệng mỉa mai.
Vẻ mặt Mạc Khiêm đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, anh đặt đũa xuống, ngây người ra một lúc rồi khẽ thở dài: "Tôi vốn dĩ cũng không nghĩ tới chuyện này. Cậu cũng thấy đó, tôi đẹp trai lại cường tráng, hơn nữa còn là người có cá tính rất đặc biệt. Không phải tôi nói quá chứ làm sao có thể tìm được một người đàn ông hoàn hảo không có khuyết điểm như tôi đây—"
Hầu Dịch suýt chút nữa thì nôn luôn rồi: "Thôi đi, thôi đi. Chỉ trong lễ truy điệu(*) mới có ‘người hoàn hảo’ mà thôi. Cậu còn nói nữa là tôi cho cậu hưởng cái quyền lợi đó bây giờ!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT