*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit by Dalia _ Đằng La Cung

Truyện có trên wordpress của Đằng La Cung

____________________

Tinh tế trải qua 5,700 năm, tại ngôi sao thứ 7 thuộc chòm sao sư tử.

Tuyết lớn đã kéo dài không ngừng suốt hơn nửa tháng, bao phủ toàn tinh cầu trong làn áo bạc. Trong hoàn cảnh như lúc này chỉ cần bạn vừa bước chân ra ngoài thở dài một hơi đều có thể tạo thành băng ngay lập tức.

Quân đoàn Hạ gia đến từ đế quốc Dias đã đảo chính nên đang bị đại quân hoàn toàn vây quanh, hai bộ cơ giáp thông qua không gian mà chạy trốn đến đây đã không còn đường đi. Không biết lúc nào đại quân Dias sẽ vây bắt bọn họ hay bọn họ cả đời phải nằm xuống tại đây vĩnh viễn không được người khác biết đến, lẳng lặng biến mất tại tinh cầu không có tên bốc mùi hôi thối này.

Có lẽ, so với kết quả sau....

Kết quả trước đó đối với loạn thần tặc tử bọn họ mới là kết quả tốt cũng không biết chừng, không ít người đều nản lòng thoái chí mà nghĩ như vậy.

Nhưng bất kể kết quả như thế nào, bọn họ chỉ sợ không có kết cục tốt đẹp, trong lòng mọi người đều đồng thanh lên tiếng, khi nào chết và chết như thế nào chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Hạ Dương đang ở căn phòng nghỉ trong chiến hạm chủ chốt năng lượng đã không còn nhiều, nhìn xuyên qua ô cửa sạch sẽ nhìn thế giới bên ngoài bị băng tuyết bao phủ cảm giác như sinh mệnh của chính mình giống như từng giọt nước rơi xuống tan ra.

Bên tai không biết có phải ảo giác hay không nhưng.....

Có thể nghe được tiếng nói khe khẽ của vài tên binh lính phụ trách chăm sóc hắn bên cạnh tiếng gió thét gào.

"Tại sao tên đó lại bị bệnh chứ? Có phải là đàn ông thật không vậy? Dọc đường đi không biết hắn đã bị bệnh bao nhiêu lần rồi, ngay cả tiểu thư Emily và mười mấy đứa trẻ chưa thành niên cũng không mềm yếu như hắn.... Tướng quân cũng đổ bệnh thế mà lại đem căn phòng nghỉ ngơi có trang thiết bị chữa bệnh tốt nhất nhường cho hắn ta, nhưng hắn ta thì sao? Ngoại trừ việc nằm trên giường tiêu hao hết sức lực chờ chết còn có thể làm được việc gì nữa?" Tiếng nói rõ ràng vô cùng lạnh nhạt truyền đến tai Hạ Dương, tuy không thấy người nhưng nghe âm thanh cũng biết người đó khinh thường Hạ Dương cỡ nào.

Người bạn bên cạnh nghiêng đầu nhìn qua, thấy Hạ Dương tỏ ra không nghe lời nghị luận của bọn họ mà vẫn tiếp tục nhìn bên ngoài cửa sổ đến xuất thần liền kéo kéo ống tay áo của hắn, khuyên hắn thu liễm một ít nhưng ngôn ngữ cũng mơ hồ lộ ra sự khinh thường đối với Hạ Dương: "Cậu không nói gì hay sao? Dù gì cậu cũng là hoàng hậu tôn quý của đế quốc Dias được nuông chiều từ bé mà lớn lên.... Sao có thể so sánh với tiểu thư Emily và tướng quân được chứ?"

"Ta nhổ vào, hoàng hậu? Hoàng đế bệ hạ đã tái hôn từ lâu rồi, hiện tại bạn đời hợp pháp của ngài ấy chính là Diệp trung tướng Diệp Trăn, Diệp trung tướng mới đúng là hoàng hậu được dân chúng đế quốc công nhận, ai sẽ thừa nhận người như hắn chứ? Cũng vì tướng quân của chúng ta niệm tình hắn là cháu trai nên đến giờ vẫn còn thừa nhận hắn là hoàng hậu thôi, ai lại để ý hắn chứ.... Nếu tôi là hắn còn không bằng chết đi cho rồi, đến giờ này còn sống hưởng thụ trên đời này để làm liên luỵ người khác làm gì?" Người nọ không e dè hùng tợn trừng mặt về phía Hạ Dương.

Người bạn như trong bông có kim nhìn như là khuyên hắn nhưng thật ra là châm chọc Hạ Dương: "Là do hoàng đế bệ hạ của chúng ta thất tín bội nghĩa, phụ lòng của hoàng hậu đi cưới người khác, như thế nào lại đổ lỗi cho hoàng hậu bệ hạ chứ?"

"Hắn chỉ là một hoàng hậu hữu danh vô thật thôi, hoàng đế không cần hắn thì sao coi là phụ lòng chứ.... Nuông chiều hắn chăm hắn ăn ngon uống tốt nhiều năm như vậy kết quả nhận được lại là một omega không động dục được...." Binh lính xuất thân thấp kém, là một Alpha trong lời nói có chút đáng sợ: "Nếu là tôi, tôi cũng cảm thấy mệt cũng không muốn hắn!"

"Một Omega không có kỳ động dục chính là bị yếu sinh lý.... Không thể sinh con, ngoại trừ sống lâu hơn so với beta một chút thì trên thực tế còn không bằng beta...."

"Đặc biệt là hắn lớn lên có vài phần tư sắc."

"Ngoại trừ bề ngoài xinh đẹp thì còn không bằng beta."

____________________

Hai gã thị vệ cậu một câu ta một cậu, kẻ xướng người hoạ càng nói càng quá mức, từng câu từng chữ đều như rải muối lên vết thương lòng của Hạ Dương. Hạ Dương nghe vào tai làm như gió thoảng qua tai, không nghe thấy gì.

Lúc đầu hắn còn đối với những lời này sinh ra phản ứng. Hiện giờ Hạ Dương nghiễm nhiên sớm đã nghe quen những lời nói ác độc đầy châm chọc, hồn nhiên không để tâm đến.

Tuy chưa từng trải qua kỳ động dục nhưng Hạ Dương lại có xuất thân là một omega cực kỳ cao quý, tổ phụ hắn là Hạ Côn từng một lần dựa vào thực lực bản thân chống cự lại liên minh của trăm vạn đại quân, chiến công hiển hách quyền khuynh thiên hạ, công cao chấn chủ, ngay cả hoàng thất cũng không để vào mắt.

Ngay cả tiên hoàng và hoàng đế cũng đều sợ hắn thấy hắn đều phải dùng gương mặt tươi cười chào đón. Hoàng thái tử năm đó chính là hoàng đế Orcas Camille hiện tại vì để thuận lợi trở thành hoàng đế muốn lấy lòng Hạ gia, không tiếc đem việc hôn nhân đại sự của mình ra để đặt cược, sau khi kế vị liền lấy hoàng hậu mới 4 tuổi là hắn.

Sau khi kết hôn, tuy rằng tuổi tác cách nhau xa nhưng hoàng đế lại cực kì cưng chiều hắn.

Khi hắn còn nhỏ giống như là đầu gối của hoàng đế mà lớn lên, bị nuôi dưỡng đến mức kiêu căng.... Không nói đến mối quan hệ với hoàng đế được pháp luật đảm bảo mà nói hắn như con ruột cũng không phải nói quá.

Hạ Dương tưởng rằng bản thân sẽ cứ như thế mà vượt qua.

Thế nhưng mọi thứ đều thay đổi kể từ khi Hạ Côn mất, cha hắn cùng các thúc bá không có bản lĩnh lại có dã tâm vọng tưởng muốn kế thừa tôn vinh của Hạ Côn, muốn hoàng đế phải sợ hãi nghe theo lệnh của bọn họ, tiếp nối chuỗi ngày vinh quang của Hạ gia.

Cuối cùng vẽ hổ không thành lại hoá khuyển tặc, chân chính biến thành quân phản loạn.

Hạ Dương từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung, đối với cha hắn và Hạ gia không có quá nhiều tình cảm, lập trường ngay từ đầu đã không đứng về phía Hạ gia mà xem bản thân như thành viên hoàng thất đi răn dạy Hạ gia.

Nhưng là.... Mọi thứ đều thay đổi từ khi người kia xuất hiện.

Hoàng đế có Omega khác, thế là muốn vứt bỏ quan hệ vợ chồng hữu danh vô thực của bọn họ, phong tước vị cho tên omega kia, nhận hắn làm cháu sau đó lập hắn lên làm hoàng hậu.....

Bọn họ từ trước không phải là bạn đời thật sự, nhiều năm trước đây cũng chỉ như người nhà, hoàng đế an bài như vậy cũng cực kỳ thoả đáng.

Thế nhưng, Hạ Dương lại không muốn như vậy.

Không biết xuất phát từ tâm lý gì, rõ ràng biết tình cảm hoàng đế dành cho mình chỉ là hư tình giả ý cho tổ phụ hắn thấy mà thôi, mà chính bản thân hắn đối với hoàng đế cũng không phải là tình yêu, giống như vãn bối ỷ lại cầu mong được trưởng bối duy nhất thương yêu, đều biết mọi người trên khắp đế quốc đều biết hắn và hoàng đế không phải là bạn đời thật sự....

Nhưng hắn sống chết không muốn từ bỏ ngôi vị hoàng hậu.

Đem vị trí không hề có ý nghĩa này mà nhường lại cho omega mà hoàng đế yêu thương.

Mười mấy năm sau, Hạ Dương hành động theo cảm xúc đứng về phía Hạ gia, quan hệ giữa Hạ gia và hoàng đế ngày càng nghiêm trọng, bởi vì quan hệ hôn nhân giữa hắn và hoàng đế không giải quyết được nên ngày càng chán ghét lẫn nhau, nói hắn là "một omega chưa bao giờ tới kỳ động dục", hoàng đế thất tín bội nghĩa "cùng nữ beta giao lưu", "khinh nhờn hôn nhân", đều được Hạ gia và hoàng thất thay nhau nói ra ngoài, hai bên bất luận là kết quả nào thì hậu quả đều bị bôi đen.

Đem các tin tức nóng về chuyện tình cảm hoàng thất ra bàn luận làm cho hình tượng hoàng đế trong mắt dân chúng ngày càng thấp, với lại so sánh AO thì chênh lệch 20 tuổi cũng không quá lớn.

Nhưng hôn nhân của Hạ Dương và Dias hoàng đế Orcas Camille thì.......

Hoàng đế 24 tuổi và hoàng hậu 4 tuổi, không chỉ riêng Dias thậm chí toàn bộ tinh tế đều triệt để trở thành trò cười.

Tuy rằng dân chúng phần nhiều là beta, tuổi thọ và thần lực kém xa nhưng bọn họ cũng có đầu óc và phán đoán logic riêng của mình, nói tới nói lui kết quả cuối cùng chính là danh dự của Hạ Dương rơi xuống tận đáy, hình tượng của hắn trong mắt dân chúng trở thành một hoàng hậu ác độc đầu óc không thông minh còn mưu đồ chia rẽ bệ hạ và tân hoàng hậu.

Hôn nhân hữu danh vô thực thì làm sao có thể xem là hôn nhận thật được đây?

Hoàng hậu trên danh nghĩa.......

Thì không thể tính là Dias hoàng hậu được.

Sau đó không lâu, Diệp Trăn cùng quân đoàn chiến thắng trở về, ở trước mặt dân chúng duy trì một mặt thắng lợi, Dias hoàng đế lập tức bỏ qua luật pháp không cần sự cho phép của Hạ Dương cưỡng ép tuyên bố giải trừ quan hệ hôn nhân của hắn và Hạ Dương. Sau đó cử hành hôn lễ ở trước mặt đại đa số dân chúng gióng trống khua chiêng chúc mừng, trở thành Dias hoàng hậu đầu tiên trong lịch sử được thành kế hậu trong khi đệ nhất hoàng hậu còn sống trên đời, dân chúng duy trì sự ủng hộ đối với hoàng đế.

Dias hoàng hậu khác với hoàng hậu của các quốc gia khác, có quyền quyết sách trong chính trị cho nên ý nghĩa không bình thường.

Orcas Camille cứ thế tước đoạt ngôi vị hoàng hậu trên người Hạ Dương lập tức chọc giận chú của Hạ Dương là gia chủ hiện tại của Hạ gia.

Hạ gia thẹn quá thành giận.....

Lấy tội danh "coi thường hôn nhân hoàng thất thần thánh" liên lạc với nhóm Liên Minh chống lại Orcas Camille. Đám ô hợp đó muốn hướng đến hoàng quyền Camille mà tuyên bố tuyên chiến.

Kết quả là.........

Mấy năm liên tiếp đều bị đánh bại, gia tộc bị người ta phỉ báng là phản quân, như chó nhà có tang quăng mũ cởi giáp không còn một chút tôn vinh nào mà chạy trốn khắp nơi.

"Không phải vì giúp hắn lấy lại công đạo giúp hắn làm chủ thì quân đoàn của chúng ta và tướng quân Hạ gia đâu đến nỗi lưu lạc không biết đến ngày mai như thế này? Nếu lúc trước chúng ta mặc kệ hắn hiện tại có lẽ còn ở Đế Tinh hưởng phúc đâu đến nỗi phải lưu lạc đến bước đường này. Chúng ta đào tim đào phổi vì hắn còn hắn thì thế nào? Chỉ biết nằm chỗ này hưởng thụ làm cho hắn trả giá lấy chút đồ làm tiền vốn cũng không vui.... Tướng quân của ta quản hắn làm gì vậy? Không bằng đem hắn ném ra bên ngoài cho bị đông chết còn hơn." Thế lực còn sót lại của Hạ gia có nhiều người đều cho rằng thất bại của mình để bị lưu lạc đến giờ đều do sai lầm của Hạ Dương. Nếu không phải trên người Hạ Dương còn có điểm đáng giá cho bọn họ lợi dụng thì có lẽ bọn họ đã sớm quăng hắn ra ngoài tự sinh tự diệt.

Thấy Hạ Dương không để ý, người nọ càng lớn tiếng hơn làm như cố tình muốn Hạ Dương nghe thấy, lời nói có ý không buông tha việc đâm chọt Hạ Dương: "Bên trái bên phải đều là thân thể omega cao quý thế nhưng chỉ bị gió lạnh thổi một đêm liền phát sốt."

Nhưng bên này Hạ Dương vẫn như trước không có phản ứng.

Bởi vì từ góc độ tích cực mà nói kỳ thật hắn cảm thấy mấy người này nói không sai, mắng hắn cũng là chuyện thường tình. Nửa đời này của hắn sống qua vài thập niên đều đứng trên đỉnh kim tự tháp được người người yêu thích và ngưỡng mộ, không làm gì không cảm thụ đến nguy hiểm, không rành thế sự cứ vậy mà bị chiều đến ngu ngốc.

Thế mà quân cờ ngu ngốc lại dám cùng hoàng đế đối đầu thì bọn họ đúng là đồ đại ngốc ảo tưởng dành được chiến tích, trong mắt Hạ Dương ngốc lại càng ngốc hơn.

Người sang quý tự biết.....

Hắn là kẻ ngốc hắn thế nhưng hắn vẫn biết, có nhiều người ngốc đến mức không hiểu được, cũng không biết là may mắn hay bất hạnh.

Hạ Dương được nuông chiều từ bé bị hoàng đế nuôi dưỡng đén mức toàn thân đều kiều quý, ở Hạ gia mang theo tên tuổi là con rối phản quân chạy trốn, bị bệnh phải nằm triền miên trên giường bệnh không cách nào tốt lên được.

Ngày hôm nay hắn thanh tỉnh không bao lâu liền có cảm giác mơ màng muốn ngủ rồi.

Sống cả ngày đần độn mơ mơ màng màng ngay cả ý nghĩa tồn tại cũng không tìm thấy, không biết bản thân sống để làm gì, đây cũng là nhân sinh hơn 30 năm của Hạ Dương.

"Thưa hoàng hậu, tướng quân đến thăm ngài." Thị vệ tiến lên đánh thức Hạ Dương, chỉ nghe hắn kêu lên tiếng hoàng hậu, Hạ Dương nghe ra vài phần châm chọc.

Hạ Dương mở mắt ra lại không ngăn được một trận ho lớn: "khụ khụ, khụ khụ, bác~"

"Thân thể hoàng hậu hôm nay đã khá hơn chút nào chưa? Người hầu bên người có trễ nãi công việc chăm sóc người không?" Lão thần Hạ Vĩ nhìn Hạ Dương khắp nơi, nhìn qua giống như quan tâm đến đứa cháu này.

Nhưng trên thực tế......

Hạ Dương cười cười, hơi thở mong manh đáp lại: "Cảm ơn bác đã quan tâm đến ta, ta bớt mệt rồi, thân thể cũng cảm thấy khá hơn nhiều chỉ là còn hơi ho khan một chút, người hầu cũng không chậm trễ gì cả."

Lúc đầu khi Hạ Vĩ hỏi người hầu có trễ nãi không hắn còn tưởng bác thật sự quan tâm mình, còn méc với bác nhưng Hạ Vĩ trước sau đều không có phản ứng chỉ thay đổi thị vệ bên người hắn, vài lần như vậy Hạ Dương mới biết người chú này cố tình trị hắn.

Hắn đến hỏi thăm một chút cũng chỉ là hỏi một chút mà thôi.

Thân thể Hạ Dương càng ngày càng không tốt cũng lười để tâm cùng đám người này đôi co. Bọn họ muốn thế nào thì cứ như thế đi, cả đời này của hắn dù sao cũng đã phế, từ thời khắc hắn trở thành hoàng hậu được sủng lên trời liền bắt đầu rồi.

"Thân thể hoàng hậu chuyển biến tốt đẹp khiến chú thật an tâm. Nhìn con tốt như thế không bị Orcas Camille và tên omega kia đả kích, chú mới cảm thấy không có lỗi với cha mẹ con nơi chín suối." Hạ Vĩ cười hiền lành giống như mười phần thân thiết cùng hàn huyên với Hạ Dương thế nhưng lại đứng cách xa một khoảng giống như sợ bị lây nhiễm không khí bệnh không tốt bên người Hạ Dương, cái chỗ gọi là chữa bệnh này thật ra trình độ y tế thật kém.

Hạ Dương nỗ lực sốc dậy tinh thần muốn cùng Hạ Vĩ nói mấy câu nhưng câu nói chưa ra đến miệng liền ho một trận, cũng không phải làm bộ làm tịch: "chú à, chú còn có việc gì không? Nếu không có chuyện gì thì con muốn nghỉ ngơi trước, gần đây con rất mê ngủ, khụ khụ khụ"

"Đứa nhỏ này thật là...." Nụ cười trên mặt Hạ Vĩ cứng đờ, còn muốn đến giáo huấn Hạ Dương nhưng xem bộ dạng cậu ấy không tim không phổi bị bệnh đến mơ hồ như thế cũng không cách nào nói ra đến miệng liền trở lại chuyện chính: "lần này chú tới chủ yếu muốn hỏi con, chuyện lần trước con suy xét như thế nào?"

Hạ Dương buồn bã ỉu xìu: "Chuyện gì vậy ạ?"

"..... chính là, tướng quân liên minh Nelson muốn theo đuổi con." Bộ dạng nóng lòng của Hạ Vĩ không khác gì tú bà.

Nelson đã hứa hẹn với hắn chỉ cần có thể ngủ với Hạ Dương hắn liền nguyện ý cho Hạ gia đồ tốt, an bài cho Hạ gia và thế lực còn sót lại của hắn một con đường sống giúp bọn họ đông sơn tái khởi.

Đây cũng là ý tứ của tổng thống Liên Minh.

"Không đồng ý....." Hạ Dương từ chối dứt khoát.

Sắc mặt Hạ Vĩ lập tức khó coi: "Đứa nhỏ này tại sao lại như vậy chứ, Orcas Camille đã không cần con nữa, sang năm hắn sắp sinh đến đứa thứ hai rồi, trong lòng hắn tâm niệm chỉ có hoàng hậu hiện tại, vì sao con lại không chịu tiếp nhận sự theo đuổi của tướng quân Nelson chứ, đâu còn là một Omega mới lớn đâu?"

"Wilster Nelson đã sớm kết hôn con cái cũng sinh vài đứa rồi, ngay cả tình nhân cũng có một đống..... Chú đây là muốn như thế nào? Đây là muốn bán con đúng không?" Hạ Dương kích động lên, một chuỗi lời nói dài liên tiếp được thốt ra sau đó nghênh đón một trận ho khan không dừng lại được.

Hạ Vĩ đúng lý hợp tình đến lợi hại nói: "Bằng không con còn muốn thế nào nữa? Con là một Omega không thể động dục có thể tìm được Alpha đã là không tồi, con còn muốn trông cậy vào người ta sẽ kết hôn với con sao? Con xem thân phận hiện tại của con còn thân phận của tướng quân Nelson như thế nào chứ, có tình nhân cũng không tồi~"

Hai mắt Hạ Dương đỏ bừng, cảm xúc kích động lật đổ bàn trà ở mép giường: "Con nói không đồng ý chính là không đồng ý. Wilster Nelson là người Liên Minh, chú cùng hắn cấu kết với nhau còn ảo tưởng ép ta ở cùng với hắn, là muốn phản quốc sao? Chú đừng quên, tuy chúng ta khai chiến với hoàng thất nhưng chúng ta là công dân của Dias không là tặc tử bán nước. Chú làm như thế có cảm thấy phụ lòng tổ phụ ở trên trời linh thiêng đã gầy dựng Hạ gia thành công với những chiến công hiển hách......"

"Công dân Dias?? Ai thừa nhận chứ? Tất cả mọi người đều biết chúng ta là quân phản loạn!" Hạ Vĩ cười nhạo một tiếng: "Tổ phụ trên trời có linh thiêng chính là nhìn thấy mày không bảo vệ được vị trí hoàng hậu của mình, nhìn thấy Hạ gia vì mày mà lưu lạc đến ngày hôm nay, hắn ở dưới chín suối chắc hồn phách cũng không yên."

Hạ Dương không để ý đến những cái khác.

Nhưng duy nhất không tiếp thu được lời nói như vậy của Hạ Vĩ, hắn lập tức bị chọc tức nhưng không phát tiết được, mặt đỏ tía tai nói không ra lời.

Hạ Vĩ cũng không để ý đến sự sống chết của hắn: "Nếu mày còn nhớ đến tổ phụ, còn nhớ huyết mạch đang chảy trong người là của Hạ gia đang giúp đỡ mày thì mày nên theo tướng quân Nelson đi, hy sinh mày để cho Hạ gia mở ra con đường sống mới không uổng công Hạ gia chúng ta đã trả giá vì mày, mới không khiến chúng ta thất vọng vì đã vì mày mà thê thảm như thế này. Tổ phụ trên trời có linh thiêng....."

"Không được, tôi là cháu của Hạ Côn, tôi thề sống chết cũng không đồng ý việc có quan hệ với người Liên Minh. Tôi khuyên ngài tốt nhất không nên đánh chủ ý về phía Liên Minh bên kia nữa." Hạ Dương dùng hết sức lực nói ra một câu, trong lòng hắn không hiểu sao xương cốt mang theo sự giận dữ: "Nếu không, chúng ta khó lòng hợp tác với nhau được!"

(*) Cách xưng hô mình dựa theo tình huống mà thay đổi cho phù hợp nha. Lúc đầu chú cháu Hạ Dương còn đang thoải mái với nhau nên xưng hô chú-con sau này gây gỗ, bất đồng ý kiến nên xưng hô mày-ta, chú-tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play