Edittor: Dalia

Chương này được đăng đầy đủ tại danglacung.wordpress.com

Các bạn vui lòng nhập pass và follow page để Dan có động lực ra chương mới sớm nhất nhaaa

Nhìn thấy chân sau của Chó Săn rời đi, trái tim đang treo ở cổ của mọi người đều ổn định hạ xuống, Okas hoàn hồn lại phát hiện mình đã vô tình toát mồ hôi lạnh, anh không hề nghĩ rằng điều gần như không thể xảy ra, mọi khủng hoảng sẽ được giải quyết bởi Hạ Dương, người chỉ mới năm tuổi.

Không ai lên tiếng, nhưng trong lòng đều cảm nhận được thật rõ là sự sỉ nhục........

Đặc biệt là đội trưởng cận vệ của Orcas, với tư cách là đội trưởng của cận vệ hoàng gia nhìn thấy hoàng đế bị sỉ nhục mà cảm thấy bất lực, khiến hắn ta cảm thấy xấu hổ và gần như muốn chết, nhưng hắn bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của Orcas.

Hắn mới tỉnh táo lại......

Hiểu được rằng họ vẫn cần phải chịu đựng.

Vì lợi ích của Hoàng gia và Bệ hạ, giờ đây họ phải chịu đựng.

"A Dương......" Okas hoàn hồn lại, lập tức kinh ngạc nhìn Hạ Dương, nhưng anh không cách nào nghĩ ra Hạ Dương ở trước mặt Chó Săn làm cách nào có thể cư xử tốt như vậy, chính em ấy đã cứu mình.

Hạ Dương do dự một lúc, nhưng vẫn trả lời: "Chú Okas....."

Mặc dù việc Okas muốn bóp cổ cậu đã từng khiến cậu rất buồn, nhưng người trước mặt vẫn là chú Okas, người đã kể chuyện cho cậu nghe, cùng cậu ngủ chung giường, cho cậu ăn...

Không phải sao?

"Nói cho chú... vừa rồi tại sao em lại nói dối trước mặt Chó Săn? Tại sao em không nói cho Chó Săn biết chuyện tranh chấp của chúng ta đã xảy ra như thế nào?"

Đây là lần đầu tiên anh đối mặt thẳng thắn với Hạ Dương, trước đây trong lòng anh luôn coi em ấy là một đứa trẻ khờ khạo cần được dỗ dành như một vật nhỏ mà nhà họ Hạ phái đến để làm nhục anh. Để sống sót, anh ấy phải chăm sóc cho lá bùa cứu mạng này với những lời nói dịu dàng và mềm mại..... Nhưng anh chưa bao giờ đối xử chân thành với Hạ Dương, ngay cả khi có thì cũng sẽ không quá sâu.

Hạ Dương suy nghĩ một chút và chỉ vào đội trưởng đội cận vệ của Okas: "Là Caesar yêu cầu em nói như vậy!"

"Thần sao?! Bệ hạ... " Okas nhìn về phía đội trưởng đội vệ, ngay cả bản thân Ceasar đều đứng tại chỗ, không thể tin được.

Hắn đúng là yêu cầu Hạ Dương đừng nói ra sự thật trước mặt Chó Săn, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ rằng hoàng hậu sẽ cư xử tốt như vậy, nếu không biết sự thật, suýt chút nữa sẽ cho rằng hoàng hậu đã thực sự vô tình làm bị thương ở đầu, không liên quan gì đến Bệ hạ.

"Ceasar nói, nếu em nói với chú Chó Săn về việc chú Okas làm em bị thương thì ông em sẽ đến gây rắc rối cho chú Okas, và chú Okas sẽ gặp nguy hiểm..." Hạ Dương với đôi mắt đen trắng mở to đôi mi đen khẽ rung, cậu không biết nên giải thích thế nào: "Em thích chú Okas, cũng không muốn chú Okas gặp nguy hiểm, cho nên mới nói dối......"

Cậu có thể hiểu được lòng căm thù của Okas đối với Hạ gia.

Cậu cũng không muốn tiếp tục vướng vào chuyện này.

Hạ Dương cố gắng hết sức để thay đổi chủ đề và làm mờ đi trọng tâm của vấn đề, vì vậy cậu nói với giọng trẻ con: "em nói dối, em là một đứa trẻ hư, chú Okas sẽ không ghét em chứ?"

"Chú Okas đã làm em bị đau, em không ghét chú Okas sao? Tại sao em vẫn sợ chú Okas gặp nguy hiểm và không nói sự thật trước mặt chú Chó Săn để ông nội của em báo thù thay cho em....." Nhưng Okas cũng không muốn chuyển đề tài dường như anh ấy muốn phá hầm hỏi ra mấu chốt, không biết vì sao vừa rồi anh cực kỳ bình tĩnh.

Nhưng giờ phút này, đối mặt với Hạ Dương, những lời anh thốt ra lại mang ý nghĩa nghẹn ngào.

Hạ Dương không còn cách nào khác đành phải trả lời anh ta: "em thích chú Okas, em sẽ không ghét chú Okas đâu... Hơn nữa, sở dĩ chú Okas đánh em nhất định là do em đã làm sai điều gì đó, em đã không nghe lời chú Okas trèo vào lỗ chó nhất định tìm được chú nên chú mới đánh em, là do em làm sai, chú không có lỗi..."

Kiếp trước, Okas luôn đối với cậu rất tốt chưa từng đánh cậu.

Đời này sở dĩ phát sinh chuyện này hoàn toàn là bởi vì cậu cố chấp đi đến gặp tại thời điểm Okas mất khống chế cảm xúc, chính mình trúng họng súng cũng không trách được người khác.

"A Dương....." Khóe mắt Okas đột nhiên không biết vì sao lại ươn ướt.

Người ta nói trái tim của một đứa trẻ là trong sạch nhất, anh không bao giờ nghĩ rằng Hạ Dương sẽ yêu mình sâu sắc đến vậy thậm chí không quan tâm đến việc anh suýt bóp cổ em ấy đến chết để bảo vệ mình.

Mà mình lại......

"Em không có làm sai, người sai là chú Okas, em không có làm sai..." Okas nhìn đứa bé trước mắt trắng như ngọc tạc thầm nghĩ mình ngu xuẩn như vậy vừa rồi muốn giết em ấy. Nếu lúc đó em ấy chết thì sẽ giống như một nhát dao đâm vào tim anh, và anh sẽ hối hận cả đời.

Hạ Dương hết lòng bảo vệ và tin tưởng anh như vậy.... nhưng anh đã làm mất lòng tin của em ấy.

Muốn giết em ấy.

Hạ Dương là vô tội.....

Còn tiếp tại Đằng La Cung _ Thiện Vi Tối Lạc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play