Edit: Thanh Dương

Nói xong những việc này, hương trong bát đồng nhỏ của Đường An Phù về cơ bản đã thành hình.

“Tỷ dùng hết hoa lăng tiêu rồi sao?” Đường An Phù nhớ tới Nguyên gia còn chưa giải quyết được sự tình.

Nguyên Nhụy Nương gật đầu, nhưng nhìn qua có vẻ vẫn có chút rầu rĩ không vui.

“Ừ, dùng tới, nương ta bắt đầu thi hành phương pháp thu hút khách hàng mà bà ấy nghĩ ra lúc trước.”

“Đó là chuyện tốt, sau đó thì sao? Tại sao tỷ lại không vui?” Đường An Phù hỏi.

Nguyên Nhụy Nương do dự một lúc, mới mở miệng nói ra tình hình thực tế cho Đường An Phù.

“Sau đó… chạng vạng ngày hôm qua, có người gây rối ở nhà chúng ta tại ngõ Điềm Thuỷ, hẻm Đông Lai, ngõ Du Lâm, phố Chu Tước, còn có mấy người của Nguyên gia gây sự nữa, nói là sau khi dùng hương cùng son phấn của nhà chúng ta thì xuất hiện các loại vấn đề thổ tả. Cũng không biết những người gây rối đó nghĩ như thế nào, bọn họ lấy son phấn về ăn sao, còn thổ tả…”

“Sao lại như thế?” Đường An Phù suy nghĩ, nghi ngờ nói: “Chẳng lẽ sau lưng có người sai khiến ư?”

Nguyên Nhụy Nương bất đắc dĩ gật đầu, chứng minh Đường An Phù suy đoán:

“Cửa hàng chúng ta có người tên là Lâm chưởng quầy, xuất thân là binh lính, có bản lĩnh theo dõi người, sau khi hắn tống cổ đám người kia thì lặng lẽ đi theo bọn họ, muội đoán thế nào? Đám người kia đi nửa vòng Kinh Thành cùng vài người gây rối tập hợp, sau đó ban đêm đi đến cửa sau một khu nhà ở thành nam, có quản sự ở nhà kia chờ ở cửa sau phát bạc thưởng cho bọn họ.”

Đường An Phù hỏi: “Là chủ nhân ngôi nhà đó ra lệnh, có biết đó là nhà của ai không?”

“Lâm chưởng quầy trở về nói cho nương của ta, bà ấy phái người hỏi thăm nơi đó, biết được nơi đó lại là một chỗ… nhà thổ trái phép, muội biết nhà thổ trái phép là gì không? Chính là loại địa phương kia… giống thanh lâu, nhưng lại không thể công khai… Ai nha chính là…”

Đường An Phù thấy Nguyên Nhụy Nương cố hết sức giải thích, vội vàng tỏ thái độ.

“Biết, ta biết đó là chỗ nào. Tỷ nói tiếp đi.”

“A.” Nguyên Nhụy Nương đỏ mặt, tiếp tục nói: “Dù sao nương ta lấy chút quan hệ mới nghe được, lão bản sau lưng nhà thổ trái phép kia có quan hệ với vài con cháu thế gia trong kinh, trong đó địa vị lớn nhất là thế tử Lương Quốc công Dương Thao.”

“Lại là hắn?” Đường An Phù không nghĩ tới sau lưng thế lực muốn phá phường hương của Nguyên gia lại lớn như vậy.

Phủ Lương Quốc công là nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu, thế tử chính là cháu ngoại trai ruột của Hoàng hậu, biểu ca của Thái tử.

“Thật không biết phường hương nhà chúng ta sao lại đắc tội những người này, lúc hoa lăng tiêu bị lũng đoạn, nương ta còn cảm thấy kì lạ, nói những người đó không thể thần thông quảng đại ở Kinh Thành như vậy nhưng bây giờ đã rõ.”

“Người Ba Tư dựa lưng vào nhiều đại thụ như vậy, không có việc gì mà bọn họ không làm được. Đừng nói thiêu ruộng hoa lăng tiêu nhà ta, dù có thiêu nhà chúng ta bọn họ cũng dám làm!”

“Nhưng ta vẫn không hiểu, tại sao phải làm như vậy? Nguyên gia chúng ta không có thù oán gì với bọn họ. Sao phải làm đến mức này?”

“Thất phu vô tội hoài bích có tội. Trước khi những người Ba Tư đó xuất hiện, phường hương của Nguyên gia gần như nắm lấy tất cả thị trường hương liệu cùng son phấn trong Kinh Thành, mỗi năm kiếm quá nhiều tiền khiến người đỏ mắt.” Đường An Phù giải thích.

“Người thường đỏ mắt thì thôi, những cái đó công tử, thế tử của thế gia sao cũng đỏ mắt chứ? Bọn họ cũng không thiếu tiền.” Nguyên Nhụy Nương nói.

“Sao tỷ biết bọn họ không thiếu tiền? Tỷ cho rằng tất cả thế gia đều có tiền sao. Rất nhiều người phùng má giả làm người mập, vì duy trì mặt mũi thế gia, đã sớm đào rỗng của cải. Tài sản trong tay những người đó còn không bằng một ít phú hộ dư dả của địa phương, chứ đừng nói nhà giàu ở Kinh Thành như nhà tỷ.” Đời trước Đường An Phù duy trì việc kinh doanh của một thế gia không hề dễ dàng.

Nàng đã từng thấy rất nhiều người đội lốt gia đình quý tộc, sau lưng kiếm sống bằng những nghề trái pháp luật thu lợi nhuận kếch xù, thấy nhiều nên không trách.

“Bây giờ biết là ai ở sau lưng phá rối, nương tỷ có biện pháp gì đối phó không?” Đường An Phù hỏi.

Nguyên Nhụy Nương lắc đầu, ghé vào bàn thở dài: “Có thể có có biện pháp gì chứ? Đều là người mà nhà ta không thể trêu vào, nương ta nói cô cô ta ở trong cung làm nữ quan nghe tới rất oai nhưng trong cung ngẩng đầu là quý nhân, nàng vốn mỗi bước đều khó khăn, chúng ta ở bên ngoài có thể gây chuyện không cho nàng đã tốt rồi.”

“Cứ để như vậy sao? Giống như bọn họ tìm du côn lưu manh gây rối, khẳng định không ngừng một hai ngày.” Đường An Phù nói.

“Nương ta nói, mở cửa hàng làm buôn bán đều sẽ gặp được đủ loại vô lại. Cùng những người này cãi cọ là không thể cãi lại.”

“Ngược lại cứ để bọn họ ầm ĩ như vậy, nói rõ sau lưng bọn họ không tự tin nên mới vội vã dùng loại thủ đoạn ác liệt này chèn ép nhà chúng ta, nhìn ra được bọn họ đã gần tới đường cùng. Cuối cùng bọn họ cướp đi sư phụ kia, cũng chỉ lấy được công thức của ‘Vân thường’, những công thức khác bọn họ hoàn toàn không biết gì cả.”

“Hương ‘Vân thường’ này vốn chỉ bán một vào mùa xuân, kế tiếp còn có mùa hạ, mùa thu, mùa đông, bọn họ không có công thức, khẳng định hương sẽ không tốt bằng nhà chúng ta, đến lúc đó khách hàng đã đi sẽ quay trở lại.”

“Bây giờ nương ta thay đổi cách làm, nàng cùng mấy chưởng quầy muốn vất vả một chút, có chút đồ vật không bán ở cửa hàng, nàng tự mình liên hệ khách hàng cũ, giao hàng tận nhà. Đến nỗi những người gây rối trong cửa hàng, bọn họ chỉ có thể làm ầm ĩ chứ không làm gì được nhà chúng ta, bọn họ không dám kiện đến quan phủ. Cứ kiên trì một đoạn thời gian thì sẽ tốt thôi.”

Đường An Phù nghe Nguyên Nhụy Nương nói xong, từ đáy lòng bội phục sự quyết đoán của Nguyên phu nhân.

“Nương của tỷ đã nghĩ thông suốt rồi.”

Trách không được Nguyên gia có thể vững vàng ngồi ở vị trí giàu có nhất Kinh Thành nhiều năm như vậy, ngoài việc trong cung có vị nữ quan ghê gớm, Nguyên phu nhân quán xuyến nhà cửa, thấy rõ tình thế, hiểu được né tránh cùng thay đổi cũng là mấu chốt.

“Ai, thương nhân không thể đấu lại quan, có thể nhịn thì nhịn thôi.” Nguyên Nhụy Nương nói.

“Có việc yêu cầu ta hỗ trợ thì tỷ cứ nói.” Đường An Phù tuy rằng giải quyết không được cục diện khó khăn của Nguyên gia nhưng nếu Nguyên Nhụy Nương mở miệng, nàng chắc chắn sẽ dốc hết sức giúp đỡ.

Nguyên Nhụy Nương nói:

“Muội tìm cho nhiều hoa lăng tiêu cho nhà chúng ta như vậy, đã là giúp nhà chúng ta ân lớn. Nương ta nói chờ làm xong mọi chuyện còn muốn mời muội tới nhà ăn cơm!”

“Yên tâm đi, nhà ta ở Kinh Thành không phải một năm hai năm, chút việc này, nương ta khẳng định có thể xử lý được.”

“Ừ.”

**

Ngày chín tháng tư là ngày sinh của lão phu nhân phủ Trấn Quốc tướng quân.

Ba ngày trước, Tạ thị trở về phủ tướng quân hỗ trợ, vào ngày sinh của ngoại tổ mẫu, Đường An Phù lại đi theo phụ thân và huynh đến phủ tướng quân để mừng thọ.

Thừa Ân bá Đường Ích cùng Thế tử Đường An Kiệt sớm ở trước cửa chờ nữ quyến trong nhà, hai phụ tử nhìn y phục của nhau, thấy có chỗ nào bị nhàu hay bẩn thì nhanh chóng vuốt phẳng và lau y phục cho nhau, cử chỉ cẩn thận như vậy làm lão phu nhân vừa được người đỡ ra cửa nhìn thấy.

“Lão phu nhân.”

“Lão phu nhân.”

Hai phụ tử thấy lão phu nhân ra cửa thì tiến lên hành lễ, sau đó lại ở tại chỗ chỉnh sửa trang phục lẫn nhau, rất khẩn trương.

Lão phu nhân Lưu thị là kế mẫu của Đường Ích, quan hệ cũng bình thường, lúc lão Bá gia còn sống, Lưu thị luôn tìm mọi cách làm lão Bá gia sửa lập Thế tử, nhưng cuối cùng thất bại trong gang tấc.

Nhưng lão phu nhân mạnh mẽ, cho dù sau khi Đường Ích kế thừa tước vị cũng không muốn hài tử nhị phòng mình dọn khỏi bá phủ Thừa Ân, vẫn luôn sống trong phủ.

Đường Ích cưới Tạ thị, Tạ thị xuất thân cao quý lại là dòng dõi tốt. Lão phu nhân không làm gì được bà, lại không muốn bị Tạ thị quản chế nên đưa ra ý kiến đại phòng do Tạ thị làm chủ, nhị phòng, tam phòng do bà làm chủ, đều có phân chia rõ ràng.

Tạ phu nhân vốn lười lo chuyện vặt ở hậu viện, nhưng khi nghe tin dọn khỏi phủ thì vui vẻ yên lặng để bọn họ đi.

Nhưng mặc kệ thế nào, nếu ở dưới một mái hiên, ngày sinh mẫu thân Tạ thị, dựa theo đạo lý nói cũng muốn mời lão phu nhân cùng người nhị phòng, tam phòng, đừng thấy ngày thường lão phu nhân chưa bao giờ giúp đỡ đại phòng, nhưng bà ta chưa từng từ chối đến phủ tướng quân dự yến tiệc.

Không chỉ không từ chối, còn chủ động mang theo con cháu nhị phòng, tam phòng cùng đi, giống như phủ tướng quân là thân nhân của bọn họ, đi dạo cũng thân thiết.

Đối việc này, Đường Ích cũng không thể làm gì, ai làm người ta là ‘kế mẫu’ trên danh nghĩa.

Xe ngựa trước cửa Bá phủ đã chuẩn bị xong, nam đinh cưỡi ngựa, nữ quyến ngồi xe.

Người nhị phòng, tam phòng đến gần đông đủ. Mênh mông cuồn cuộn mười mấy người, muốn nói cuộc sống của Đường gia rất tốt, nếu không làm gì có nhiều người như vậy, nữ tử xinh đẹp, nam tử tuấn tú, chỉ cần đứng không nói lời nào, mặc kệ con chính thất hay con tiểu thiếp đều có dáng vẻ của một công tử, tiểu thư danh gia vọng tộc. ( app truyện TᎽT )

Chỉ là việc Đường gia có nhiều mỹ nữ nhưng cũng có nhiều nam đinh vô dụng cũng không phải là do người đời truyền tai nhau, nữ nhân Đường gia đẹp bao nhiêu thì nam nhân Đường gia vô dụng bấy nhiêu.

Thế gian này có rất nhiều gia tộc dựa nữ nhân, nhưng người ta dựa nữ nhân có thể trèo cao, gia tộc đều có mấy nam tử có khả năng làm trụ cột, nhưng nam nhân Đường gia đi ra ngoài, một người so một người nghiện lạc thú hơn người khác, giỏi tiêu pha rượu chè nhất, kiến công lập nghiệp thì không.

Đường An Kiệt trẻ tuổi tuấn tú không kiên nhẫn nhìn bên trong tìm kiếm, nhỏ giọng nói thầm: “Sao Đường An Phù còn chưa ra?”

Đường Ích nho nhã dùng quạt xếp gõ nhi tử: “Làm gì hô thẳng tên muội muội ngươi.”

“Nàng giỏi giang, nhi tử không có tư cách hô thẳng tên muội ấy sao?” Đường An Kiệt càu nhàu: “Mỗi lần đều bắt người khác chờ muội ấy, Bạch Long Thương của muội ấy có gì tốt… Trời ạ.”

Theo Đường An Kiệt hô "Trời ạ", ánh mắt mọi người đều nhìn vào trong.

Chỉ thấy thiếu nữ mặc quần áo lụa nhanh nhẹn đi tới, dáng người nàng yểu điệu, ngũ quan như điêu khắc, mắt hạnh má đào, không mang trang sức lại như tiên tử bước ra từ trong tranh khiến người kinh ngạc.

Mọi người đã quen nhìn Đường An Phù ngày thường ăn mặc xốc xếch, lại không thể nhận ra nữ tử dịu dàng xinh đẹp trước mặt là ai.

Đường An Kiệt tỉnh táo lại, đi đến trước mặt Đường An Phù, đem nàng nhìn trước nhìn sau nhìn trái nhìn phải, sau đó kết luận:

“Đường An Phù muội uống lộn thuốc sao? Muội — a a —”

Nửa câu sau của Đường An Kiệt bị đau đớn mũi chân chắn ở cổ họng.

Chỉ thấy Đường An Phù cười như gió xuân: “Ca ca, ca nói ai uống lộn thuốc?”

Đường An Kiệt chịu đựng mũi chân đau đớn đồng thời còn phải chịu đựng toàn thân nổi da gà, cắn môi, ngay lập tức giả làm tuấn kiệt nói:

“Ta. Ta uống lộn thuốc.” Run rẩy chỉ bàn chân: “Đứt, chặt đứt.”

Sắc mặt Đường An Phù như thường đi ngang qua ca ca, như tắm mình trong gió xuân đi đến trước mặt Đường Ích đang há hốc mồm, ngoan ngoãn nói:

“Phụ thân.”

Đường Ích rùng mình một cái: “A. A Phù. Hôm nay con ăn mặc…”

“Khó coi sao?” Đường An Phù nghiêng đầu hỏi, Đường Ích từ trước đến nay thích sắc đẹp tức khắc động lòng, hai mắt phát sáng:

“Đẹp! Đẹp! Ha ha ha! A Phù nhà ta ăn mặc kiểu gì cũng đẹp!” Đường Ích vui sướng tiếp nhận nữ nhi biến đổi, lại hỏi: “Hôm nay con không mang theo Bạch Long Thương sao?”

“Không mang theo, cõng quá nặng.”

Bình thường khi Đường An Phù tới phủ tướng quân đều cõng theo Bạch Long Thương, bởi vì trong phủ tướng quân có đối thủ của nàng, cháu gái lớn nhất của phủ tướng quân Tạ Tinh, khi hai người gặp mặt luôn muốn đấu một trận.

“Phải, phải, không mang theo mới tốt, không mang theo mới tốt!”

Đường Ích vui vẻ. Dù sao ông cũng chỉ là một nữ tế không được nhạc phụ nhạc mẫu thích, mỗi lần nữ nhi ở trong phủ tướng quân động đao động thương, Đường Ích đều cảm thấy áp lực rất lớn.

Đường An Phù không biết tâm trạng lúc này của Đường Ích, nàng cười đi tới chỗ Lưu thị cùng một đám thẩm, tỷ muội, hành lễ trước từng người.

Nhị phu nhân Diệp thị nhìn Đường An Phù từ đầu đến chân, lại nhìn cô nương nhị phòng, tam phòng bên này, tuy nói đều là trang phục lộng lẫy tham dự nhưng thoạt nhìn không đẹp như đại phòng A Phù, lát nữa ánh mắt những công tử thế gia muốn tới phủ tướng quân, làm gì còn chú ý tới người khác.

Chuyện này sao có thể như thế được? Diệp thị nghĩ thầm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play