Hôm sau, Dương Hoài Cẩn tới đón Dung Ngọc từ sớm đi tới hội phẩm thơ.
 
Hội phẩm thơ tổ chức trên một chiếc thuyền lớn. Lúc bọn họ lên thuyền, bên trên đã có mười mấy người rồi.
"Mọi người ở đây đều là đồng môn của huynh, bọn huynh cùng học tập trong một trường tư thục." Dương Hoài Cẩn nhỏ giọng giới thiệu với Dung Ngọc.
Những người này ăn mặc gọn gàng sạch sẽ, vừa nhìn qua là biết con cháu của những thương nhân phú hộ. Dù sao con nhà bình dân không chen được vào vòng giao lưu của họ, mà con cái quan lại thì khinh thường giao thiệp với thương nhân.
Thế nhưng, trong số người này có một kẻ ngoại lệ. Dương Hoài Diệp nhìn quanh đám người, bắt gặp thanh niên áo lam nổi bật như trăng sáng giữa trời thì kéo Trần Hàn Tuấn hỏi: "Sao ngươi mời hắn tới"
Trần Hàn Tuấn mặc y phục màu vàng, thân hình mập mạp phúc hậu. Hắn ta nghe Dương Hoài Cẩn hỏi thì xoa thịt trên mặt thở dài nói: "Ai biết được tin tức truyền tới trong tai hắn. Tự hắn tới đây, ta cũng đâu ngăn cản được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play