Chân trời dần sáng lên, Dương phủ to
lớn dần tỉnh dậy.
Bọn hạ nhân quét dọn sân bãi, lau
chùi, chuẩn bị điểm tâm... ai làm việc lấy, phân chia rõ ràng.
Mà viện tử của Dung Ngọc lại yên
tĩnh vô cùng, bởi vì Dung Ngọc thức dậy muộn, Mặc Thư cũng dậy muộn hơn những
hạ nhân khác một canh giờ. Nhưng hôm nay, lúc Mặc Thư còn đang say giấc, một
tiếng vang to đánh thức hắn.
"Rầm."
Mặc Thư vô cùng quen thuộc với tiếng
động này nhưng hắn vẫn bị dọa sợ, giật mình ngồi bật dậy, nhìn trừng trừng về
hướng phát ra thanh âm, tức tới phát cười.
"Sở Đàn, ngươi làm gì thế, vừa
mới sáng sớm đã muốn bò giường công tử, ngươi biết xấu hỗ không hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT