"Không cần
phải thấy áp lực."
Mẹ nhẹ giọng mở
miệng:
"Cứ làm theo
những gì ngươi nghĩ"
Lục Tân gật đầu,
chậm rãi tiến lên trước hai bước, sau đó nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, bàn tay đặt
trên con đường lát đá của trấn nhỏ.
Sức mạnh tinh thần
dày đặc nhẹ nhàng dao động dưới bàn tay hắn, kế đó, sức mạnh tinh thần quái dị
nhanh chóng tỏa ra khắp nơi.
Khi thi triển sức
mạnh tinh thần này, sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì lên sự vật trong hiện
thực, nhưng chúng sẽ nhanh chóng lan tràn tới khắp mọi ngõ ngách, tựa như nước
chảy vậy.
Trong trấn nhỏ, rất
nhiều tấm kính trong các căn nhà nhất thời nhẹ nhàng rung lên, sau đó lại trở về
với dáng vẻ yên tĩnh, chỉ là những cánh cửa sổ vốn phản chiếu ánh sáng tăm tối
trong trấn nhỏ bỗng trở nên sáng ngời và ấm áp hơn một chút.
Sương mù âm u lạnh
lẽo phủ trên bầu trời trấn nhỏ như vật sống, chúng bị sức mạnh tinh thần của Lục
Tân kinh động, đột ngột co nhỏ lại, như muốn cách xa trấn nhỏ một chút.
Trong Thâm Uyên,
đám người nằm vùng đứng ngoài trấn nhỏ đồng loạt há hốc miệng.
Chúng nhìn thấy
trên khu vực tăm tối và thần bí trước mặt bỗng xuất hiện tia sáng nhàn nhàn,
xuyên thấu bóng tối khổng lồ kia.
Tựa như trong ảnh
ảo tĩnh mịch âm u thình lình xuất hiện một trái tim cỡ lớn.
Thình... thịch...
Trái tim nặng nề
nảy lên, phát ra âm thanh cực to. m thanh này khuếch tán ra khắp bốn phía, bóng
tối âm u, dày đặc như tảng băng phía xa xa bắt đầu vỡ ra.
Cấp độ sức mạnh
này khiến chúng vô cùng sùng bái.
Đặc biệt là cái
con đội mũ nhọn màu đỏ kia, trên mặt nó lộ ra biểu cảm vô cùng kiêu ngạo.
"Rác... rắc.."
Tiếng vỡ vụn nho
nhỏ vang lên khi sức mạnh ảo tưởng của Lục Tân đang được khuếch tán khắp bốn
phía, nghe chẳng khác gì tiếng băng nứt vỡ.
Vô số người dân
sinh sống trong trấn nhỏ bên bờ biển này lập tức ngẩng mạnh đầu lên trời, tựa
như vừa tỉnh khỏi cơn mê.
"Ôi
chao..."
Cặp cha mẹ trẻ vội
nhảy dựng cả lên, để hết chén đũa xuống bàn, gấp gáp vọt sang phòng ngủ bên cạnh,
ôm đứa con đã nằm khóc một mình trên giường thật lâu, lâu tới nỗi tay chân bắt
đầu lạnh ngắt vào lòng. Vừa sốt ruột quấn một lớp chăn dày cho đứa nhỏ, vừa hoảng
loạn đi pha sữa bột cho bé uống. Trên hai gương mặt trẻ tuổi phủ đầy vẻ sợ hãi
và hoang mang như vừa thoát khỏi cơn mơ.
"Đừng... đừng
như vậy..."
Cánh cửa bị người
đẩy mạnh ra, một chàng thanh niên vọt ra ngoài, ôm lấy cô gái nằm sóng soài
trên đất, thống khổ hét lớn:
"Ngươi sợ gì
chứ?"
"Rõ ràng ta
đã hứa sẽ luôn luôn chăm sóc cho ngươi, sẽ kết hôn với ngươi mà..."
"Tại sao
ngươi vẫn luôn cảm thấy sợ hãi, tại sao ngươi lại làm như vậy..."
Cô gái bị thương
nặng mấp máy hai cánh môi, yếu ớt nói gì đó.
Chàng trai ghé
sát tai vào mới nghe được tiếng nỉ non của cô:
"Mau đưa ta
vào bệnh viện đi..."
"Hả? ?"
Lúc này chàng
trai m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.