Lục Tân kéo một
cái ghế sang, sau đó ngồi xuống đối diện Trần Tinh:
"Ta thấy dạo
gần đây áp lực của các ngươi rất lớn, cho nên muốn tới hỏi thăm một
chút..."
"Alz....
Nghe tới hãi chữ
'áp lực), Trần Tinh bất đắc dĩ thở dài, cũng lười che giấu trước mặt Lục Tân.
Cô vốn không phải
là người có thói quen phàn nàn sự vất vả của công việc, nhưng áp lực lớn hơn
không lại là một sự thực khách quan.
Bộ trưởng Thẩm
là người phụ trách việc phòng vệ của Thanh Cảng, nhưng lại ít hiểu biết chuyện
của dị biến giả hơn cô, vì vậy chuyện bảo vệ căn cứ tự nhiên cũng rơi xuống đầu
cô. Nhưng mà, cho dù là cô thì cũng không thể không thừa nhận, áp lực của công
việc này quả thật quá lớn. Dù cho Thanh Cảng đã đưa ra vô số điều lệ và chế độ
khắc nghiệt, nhưng vấn đề vẫn xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Dù cho nghiên cứu
đối với dị biến giả của Cao Tường và phòng thí nghiệm đã khá đầy đủ, nhưng loại
hình của dị biến giả thật sự quá nhiều. Những dụng cụ đang có hiện nay căn bản
không thể nào cam đoan có thể kiểm tra hết toàn bộ dị biến giả được.
Vì thế, dù không
có chứng cứ, nhưng Trần Tinh vẫn rất xác định, trong căn cứ nhất định đã có dị
biến giả trà trộn vào.
Chúng hoặc là đặc
công, hoặc là người tình báo tự do, hoặc bản thân chính là nhân viên nghiên cứu.
Nhưng dù là ai, thì đám dị biến giả này chẳng khác gì một quả bom hẹn giờ.
Mà ở bên ngoài
căn cứ, những đội nghiên cứu không đóng nổi tiền, hoặc là không đủ tư chất vào
cửa cũng chưa từ bỏ ý nghĩ muốn tiến vào. Thậm chí những người thần bí hoặc
sinh vật giấu dưới bóng đêm cũng tụ tập lại đây càng lúc càng nhiều. Đến một
lúc nào đấy, nó nhất định sẽ trở thành một tai họa ngầm. Dù Trần Tin ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.