"Thế là, có thấy không?"

Mẹ nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân, đồng thời nhẹ nhàng giải thích với họ:

"Chỉ có một người."

"Từ đầu đến cuối đều chỉ có một người."

"Chỉ là cùng một bản thể lại kéo dài nhiều đường khác nhau, khiến người ta ảo tưởng rằng có rất nhiều"

Cha và em gái liếc mắt nhìn nhau, không dám mở miệng, cũng không biết nên đi nói cái gì.

Cùng lúc đó, hạt đen trong mắt của Lục Tân di chuyển loạn xạ, những hạt đen này chiếm cứ trong mắt hắn, bao phủ lòng bàn tay trái của hắn, thậm chí bắt đầu xuất hiện trên cơ thể hắn, tạo thành những đường nét hoa văn kỳ lạ xếp liền với nhau.

Dưới lớp hoa văn này, cơ thể hắn trở nên vô cùng ổn định và chân thật một cách kỳ lạ.

Lúc này, hắn cuối cùng đã cảm thấy được mình đã có được một cơ thể thật sự.

Là một loại cơ thể có thể đối đầu trực tiếp với sức mạnh Người Cầm Kiếm, mà không bị sức mạnh tinh thần của nó tiêu diệt từng tầng từng lớp.

Vì vậy, trong lòng hắn cũng có chút hưng phấn, nghiến răng mà ấn lòng bàn tay trái lên đầu Người Cầm Kiếm.

Lần đầu tiên, hắn dùng hết sức lực toàn thân, kích thích sức mạnh của những hạt đen đến cực hạn...

Trong báo cáo kiểm tra sức khoẻ lúc trước, người ta đã chứng mỉnh rằng các hạt đen có thể phá hủy gần như tất cả các loại sức mạnh tinh thần.

Như vậy, những hạt màu đen chắc hẳn cũng có thể tiêu diệt Người Cầm Kiếm.

"Vù... vù... vù..."

Lục Tân cảm thấy giữa lòng bàn tay trái của mình và đỉnh đầu Người Cầm Kiếm bắn ra một tia lửa chói mắt.

Đó là sức mạnh hủy diệt của các hạt đen, nó đang không ngừng hủy diệt sức mạnh của Người Cầm Kiếm, phá vỡ các quy tắc trên cơ thể hắn ta.

Tuy nhiên, tốc độ này vẫn còn quá chậm, so với thân hình khổng và sức mạnh tinh thần vô tận đang trào dâng trong cơ thể lỗ của Người Cầm Kiếm, hắn chẳng khác gì một con muỗi, cố gắng hết sức để hút máu con voi...

Không chỉ bản thân hắn thiếu sức mạnh mà Người Cầm Kiếm còn liên tục tìm cách phản công.

Loẹt xoẹt...

Thân hình to lớn của hắn không ngừng giãy dụa, mỗi lần giãy dụa, sợi xích màu trắng lại vang lên tiếng kêu loẹt xoẹt.

Có thể chứng kiến, sợi xích màu trắng đại diện cho Người Giấu Trượng kia thậm chí đã bị kéo căng, biến dạng, kéo mỏng và gần như bị đứt.

"Tại sao vẫn chưa được?"

"Tại sao?"

Lục Tân cảm nhận được sức mạnh vô song của Người Cầm Kiếm, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác tức giận khó tả.

Trong lòng của hắn chợt hiện lên một thứ cảm xúc kỳ lạ.

Dường như tất cả mọi thứ xung quanh đều thật yếu ớt và mong manh.

Bao gồm cả Người Cầm Kiếm điên cuồng này cũng như vậy.

Làm thế nào mà một thứ yếu ớt như vậy lại có thể chống chọi lại được lòng bàn tay của hắn?

Hắn hoàn toàn không tôn trọng bản thân mình chút nào!

Hay là nói, ngay từ đâu khi đối mặt với Người Cầm Kiếm, hắn đã có tâm trạng như vậy, một loại chán ghét từ tận bản năng.

Thế nhưng, hắn là một sinh viên đại học có năng lực, vì thế, hắn đã cố gắng hết sức để kiềm chế sự ghê tởm này.

Dù là Người Cầm Kiếm là kẻ địch, cũng không thể kỳ thị nó quá mức.

Cho đến giờ phút này, một cảm giác chán ghét sâu sắc đang trào dâng trong lòng, Lục Tân cũng cảm thấy lớp ngụy trang đã bị xé toạc.

Và...

Đôi mắt của hắn đã trở nên đen kịt, không giống như mắt, mà càng giống một thông đạo hơn.

Dường như nó đã trao đổi với một nơi kỳ lại nào đó, dẫn đến một loại sức mạnh ẩn giấu sau một khía cạnh sâu xa nào đó.

"Rắc... rắc.."

Cổ của Lục Tân đột nhiên phát ra một tiếng động lạ.

Đó là do trên đỉnh đầu xuất hiện áp lực cực lớn, tự hắn cũng cảm thấy có chút không chịu được.

Áp lực cực lớn kia đã trở lại và càng rõ ràng hơn bao giờ hết.

Từ khi còn là một đứa trẻ, hắn đã luôn phải mang trên lưng một món đồ rất nặng.

Nó vẫn luôn chèn ép khiến hắn không thể nổi, chỉ có thể cố gắng hít thở dưới áp lực.

Vì mang nó trên lưng quá lâu, nên hắn cũng cảm thấy quen dần.

Khi hắn lớn lên, quen biết nhiều người hơn và có những giây phút vui vẻ, thoải mái trong cuộc sống khiến hắn gần như quên mất rằng mình vẫn luôn mang trên người một thứ như thế này.

"Hự.."

Tiếng thở dốc nặng nề vang lên, lần đầu tiên Lục Tân cảm nhận được áp lực này tồn tại rõ ràng đến thế.

Nó ở khắp mọi nơi, không thể chống lại Lạch... tạch... lạch... tạch...

Vào lúc này, Lục Tân chợt phát hiện, Người Cầm Kiếm bên dưới đang phát ra tiếng động lạ.

Điều này khiến hắn sững sờ một lúc, rồi mới hiểu ra, nhất thời, hắn cũng không biết là nên ngạc nhiên hay xúc động.

Áp lực trên người hắn hiện ra, chưa từng rõ ràng như thế.

Người Cầm Kiếm vẫn luôn bị hắn đè dưới chân nên áp lực này cũng đã thông qua hắn, truyền xuống cơ thể của Người Cầm Kiếm.

Hắn đã quen thuộc với loại áp lực này rồi nhưng Người Cầm Kiếm thì rõ ràng là không thể.

"Rắc... rắc... rắc..."

Trong cơ thể của Người Cầm Kiếm xuất hiện một tiếng xương võ rất lớn

Giống như là sức nặng của một tòa núi hung bạo truyền từ người của Lục Tân sang Người Cầm Kiếm Cơ thể khổng lồ của Người Cầm Kiếm bắt đầu từ từ nghiêng về phía trước, dưới luồng sức mạnh khổng lồ này, xương sống của hắn hình thành một vòng cung kỳ lạ. Sức mạnh tinh thần hỗn loạn giống như là sợi dây diện bị kéo đứt, thỉnh thoảng lại bắn ra những tia lửa kỳ quái.

"Uỳnh.."

Ngay sau đó, cả người hắn đột nhiên lắc lư, bước một chân về trước.

Dưới áp lực trên người Lục Tân, cả người hắn đổ xuống, một chân khuyu xuống, đầu ngẩng thẳng.

Tuy nhiên, như vậy vẫn là chưa đủ.

Lục Tân tiếp tục ấn lòng bàn tay xuống, khuôn mặt không chút biểu cảm.

Sức mạnh khổng lồ tiếp tục giáng xuống, Người Cầm Kiếm vừa mới ngẩng đầu lên đã bị đè mạnh xuống một lần nữa.

Áp lực cực lớn khổng lồ dường như khiến nó cảm thấy ngột ngạt.

Sức mạnh tinh thần điên cuồng trào dâng, muốn đánh một trận cuối cùng với Lục Tân.

Thế nhưng, dưới áp lực khổng lồ không thể hình dung nổi kia, nó hoàn toàn không thể nào giãy giụa được. Dù sức mạnh tinh thần đang tr

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play