Khi hắn nói ra
những lời này, một hàng giá treo cổ đã xuất hiện xung quanh thành phố vệ tinh số
2 Thanh Cảng.
Giá gỗ màu đen
to lớn mọc quanh thành phố vệ tinh số 2 trông giống hệt như hàng rào tre màu
đen, trên hàng rào là vô số thể tinh thần không ngừng rơi xuống, biến thành hết
người hành pháp này đến người hành pháp khác, sau đó là vô số dây thừng đen
buông xuống từ không trung.
Sức mạnh của
phiên tòa lúc nửa đêm bắt đầu thẩm thấu vào thành phố này.
Bất kể cư dân ở
Thanh Cảng có ẩn núp ở đâu thì cũng đều phát hiện sẽ có một sợi dây thừng rơi
xuống trước mặt mình, sau đó sức mạnh tinh thần của họ bắt đầu dao động, trong
lòng không nhịn được mà kích động kể ra những "Chuyện xấu" mình từng
làm.
"Ta thừa nhận...
Ta đã từng giết người, là lúc... lúc còn ở khu hoang dã..."
Có người làm nghề
vận chuyển đang sám hối, không ngừng tự thuật lại tội nghiệt của chính mình,
dây thừng cũng bắt đầu quấn quanh cổ hắn. Mỗi lần hắn nói ra một câu, dây thừng
lại siết thêm một chút.
"Ta thừa nhận,
ta từng nhận tiền đút lót của khách hàng, nếu không cho ta sẽ đập nát hàng của
hắn..."
Có người làm
trong công ty mở miệng sám hối.
"Ta thừa nhận,
lúc ta bán hàng, nếu thấy cái người cưỡi xe mô- tô tới, ta sẽ nâng giá lên..."
"Sau đó hắn
càng quá đáng hơn, trực tiếp lái xe tải tới..."
Bác gái bán thức
ăn trong chợ cũng ủ rũ kể tội, vẻ hối hận trải khắp mặt.
"Ta cũng thừa
nhận, lần nào ta cũng tới tìm đồn cảnh vệ báo cáo bổ sung phần ăn gấp đôi,
nhưng sự thật là đã lâu rồi quý ngài thần bí kia chưa có tới..."
Cô cảnh sát nhỏ
đang chạy tới chạy lui cứu giúp những người trên đường chưa kịp tiến vào nơi ẩn
núp cũng khóc.
Lục Tân nhìn thấy,
từng sợi dây thừng trên giá treo cổ đã bắt đầu buông xuống, cuốn lấy vô số cư
dân Thanh Cảng.
Nhìn thì có về
như chỉ cần không phạm phải tội lỗi gì, vậy sẽ không bị dây thừng đen cuốn lấy.
Nhưng trên thực tế, hầu như không một ai đối diện với dây thừng mà có thể giữ vững
không bị dao động, không ai có nội tâm sạch sẽ tới vậy.
Vì thế, họ đều bị
dây thừng thít chặt cổ, thậm chí một số người còn bị kéo lên trời.
"Vậy
nên..."
Lục Tân không khỏi
sinh ra lòng hoài nghi:
"Những thứ
ta học được ở Thanh Cảng không phải cái nào cũng tốt?"
Mẹ híp mắt nhìn
Lục Tân, đã không còn sức lực thảo luận chuyện này với hắn.
"Những điều
này đều không đúng..."
Lục Tân cũng
ngoan ngoãn không nói nữa, hắn ngẩng đầu nhìn về hướng tiểu học Trăng Đỏ. Lấy
tiểu học Tr ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.