Không khí bỗng im ắng vài giây, sau đó bên trong tòa nhà cũ phát ra tiếng động. Cánh cửa sổ cũ náy mở ra, trong căn phòng tối đen như mực hiện lên một đôi mắt.
Lúc này mỗi một người hành pháp đều cảm nhận được sức mạnh tinh thần kỳ dị truyền tới từ toà nhà cũ kia.
Tim họ như không chịu nổi mà nhói lên, như là bị một bàn tay bóp lấy, sự chú ý của mọi người đổ dồn vào cặp mắt bên trong cửa sổ, bàn tay hơi phát run.
Sau đó, bọn họ dần dần thấy rõ khuôn mặt của từng người ẩn sau cửa sổ, trong toà nhà cũ.
Lục Tân.
Những khuôn mặt xuất hiện bên trong đều là mặt của Lục Tân; có cái lúc còn nhỏ, có lúc đã lớn, có cái trưng ra vẻ lạnh lùng, có cái lại mỉm cười, hoặc hung tợn, hoặc dịu dàng...
Mỗi một khuôn mặt đều là Lục Tân, nhưng thân thể lại đa dạng vô cùng.
Có khi là mọc trên người một con nhện, bên cạnh còn quấn một vòng xúc tua bạch tuộc to lớn.
Có cơ thể chỉ là một đống mảnh vỡ chấp vá lại với nhau, có cái thì cao lêu nghêu, sắp đụng cả trần nhà.
Có cái là một đống cơ quan nội tạng bấy nhảy dính trên trần nhà, chỉ thò xuống một cái đầu lâu.
Tất cả gương mặt đều đang nở nụ cười với đám người hành pháp.
Khi Lục Tân đứng trước tòa nhà cũ lười biếng mở miệng.
Vô số tiếng nói với cùng nhịp điệu và tần số được phát ra, chồng lắp lên nhau, tạo cho người nghe cảm giác cực kỳ khó chịu:
"Các ngươi, hay nói đúng hơn là xét xử, ý chỉ việc moi móc mỗi một góc tối trong lòng con người ra, sau đó định tội họ..."
"Ta đã chọn sẽ dùng bộ mặt lương thiện nhất để đối diện với thế giới này..."
"Nhưng các ngươi lại chỉ biết chất vấn ta..."
Trên mặt hắn bỗng lộ nụ cười:
"Vậy các ngươi có từng nghĩ tới rằng nếu tất cả mọi người cùng để lộ vẻ mặt chân thật nhất..."
"Vậy người không chịu nổi sẽ là ta, hay là thế giới này đây?"
"Quái... Quái vật...
"Đó... đó thực sự là quái vật..."
"Ác ma chưa
từng thấy..."
Khi tòa nhà cổ
kính lấp ló sau lưng Lục Tân, tất cả người chấp hành toàn thân đều run rẩy.
Một loại trực
giác nào đó về cái ác và sự kỳ dị đã khiến họ lần đầu tiên khám phá ra những thứ
đó trên người Lục Tân, hoặc là nói sự xấu xa của những con quái vật ẩn náu trong
tòa nhà.
Không nghi ngờ
gì nữa, đó là điều họ muốn phán xét nhất.
Có một không
hai, không hề tồn tại dư thừa.
Cùng lúc đó, em
gái sợ hãi đến mức cố gắng hết sức để trốn sau lưng mẹ, như thể cô ấy muốn mẹ
hoàn toàn che chở cho mình.
Cô ấy len lén
nhìn Lục Tân, lúc này hắn đang có những biểu cảm khác nhau, như là có vô số ký ức
đáng sợ.
Ngay cả người mẹ
lúc này cũng có vẻ mặt rất căng thẳng, bà đang nghiêm túc nhìn tòa nhà cổ kính
phía sau Lục Tân.
Về phần người
ba, ông đang thu nhỏ cơ thể của mình và trốn trong cái bóng của Lục Tân, không
nói tiếng nào.
"Râm... rầm..."
Họ đột nhiên tiến
về phía trước, đồng thời, tất cả đều vươn tay hướng về phía ngực hắn.
Vừa rồi đã có vô
số Thanh kiếm phán xét của họ bị Lục Tân nấu chảy, nhưng vẫn có một số lượng lớn
người chấp hành chạy đến.
Họ rút kiếm nhịp
nhàng, sau đó tất cả đều đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân, trong mắt
không giấu được sự phấn khích và háo hức.
Trên bầu trời, vẳng
trăng đỏ và đôi mắt kia dường như càng thêm sáng rõ hơn rồi.
Toàn bộ thành phố,
hay nói cách khác, toàn bộ thành phố vệ tinh số 2 đang tắm mình trong ánh sáng
màu đỏ.
Có thể thấy,
đang có rất nhiều người chấp hành đang đổ về từ khắp các hướng. Toàn bộ thành
phố vệ tinh số 2 đông nghịt người.
Nếu nhìn từ trên
cao, toàn bộ vùng hoang dã cũng có nhiều người chấp hành đang chen chúc.
Họ như một đội
quân bao vây thành phố vệ tinh số 2 của Thanh Cảng và đang hùng hổ tiến vào
thành phố này từ khắp mọi hướng.
Vô số Thanh kiếm
phán xét được họ cầm ở trong tay, ánh kiếm màu bạc phản chiếu một tia sáng kỳ lạ.
Từ tầm mắt có thể
thấy được cả thế giới dường như đang chấn động, gợn sóng vô hình cũng đang run
rẩy không ngừng.
"Nếu các
ngươi muốn phán xét, ta sẽ để cho các ngươi phán xét...
"Chỉ là
phán xét người khác, có đôi khi phải trả giá, cho nên...."
Đối mặt với một
số lượng người chấp hành nhiều vô tận và gần như không thể nhìn thấy cuối hàng
người kia, Lục Tân đứng trước tòa nhà cổ, ánh mắt chỉ lạnh lùng.
Nếu phải mô tả,
đó sẽ là ánh mắt chứa đầy sự thờ ơ, ẩn chứa một chút phấn khích và mong đợi,
cũng như sự điên cuồng không thể kiểm soát. Hắn nhìn đám một đám người chấp
hành tới gần, cũng nhìn thấy Thanh kiếm phán xét sáng ngời trong tay họ, sau đó
nhẹ nhàng nâng tay.
"Giết hết họ..."
Ngay vào lúc mà
hắn nói câu này ra khỏi miệng, cánh cửa của tòa nhà cổ đột nhiên mổ mạnh ra.
Tiếp sau đó, tòa
nhà cổ đột nhiên trở lên to lớn, như là cao su vậy, rõ ràng đã được kéo to lên
rất nhiều.
Khi nó giãn ra,
đồng th� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.