Bầu không khí
trong hội trường đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh.
Một số người khá
kinh ngạc khi mà Giáo sư Bạch vừa xuất hiện đã nói những lời nghiêm túc như vậy.
Một số người thì
lại hơi khiếp sợ, trước thái độ nghiêm túc của Giáo sư Bạch. Nếu ông đã nói ra
những lời đanh thép như vậy, thì... Rốt cuộc ông định nói gì với những người
này?
"Có thể ngồi
ở chỗ này, chứng tỏ mỗi người các ngươi đều có một nền tảng nhất định về sức mạnh
và năng lực tinh thần"
Giáo sư Bạch
không dừng lại quá nhiều và có vẻ rất tự tin rằng những gì ông nói vừa rồi đã đủ
khiến mọi người ở đây có ý thức thận trọng.
Ông cũng không có
mở ra tài liệu mà Trần Tinh đưa tới mà trực tiếp cầm lấy cái micro cùng đế nói:
"Nhưng ta hôm
nay ta sẽ nói cho các ngươi biết rằng, căn cứ trên những dữ liệu và các tình huống
sẵn có, có thể dự đoán được một sự việc nghiêm trọng đang sắp xuất hiện "Đừng
nên quá lạc quan."
Ông ngẩng đầu
lên, nhìn mọi người trong hội trường rồi nói:
"Việc nghiên
cứu con người đã đi vào ngõ cụt."
Câu nói của Giáo
sư Bạch khiến cho cả hội trường bỗng chốc trở nên im lặng như tờ.
Ngay cả hai người
lơ đãng nhất trong toàn bộ hội trường là Thằn Lần đang nhìn chằm chằm vào Linda
và Búp Bê luôn đặt sự chú ý của mình vào Lục Tân cũng bị ảnh hưởng bởi bầu
không khí ở đây mà khẽ ngước đầu lên, kinh ngạc nhìn Giáo sư Bạch ở trước mặt.
Những người khác
thì càng không cần phải nói.
Mọi người đều biết
Giáo sư Bạch triệu tập họ đến đây, nhất định là có chuyện quan trọng muốn chia
sẻ.
Nhưng không ngờ rằng,
ông vừa lên tiếng đã khiến mọi người đều kinh ngạc đến vậy.
"Trong buổi
tập huấn này, ta muốn nói với các ngươi ba chuyện."
Mà Giáo sư Bạch
dường như không ngạc nhiên trước phản ứng của tất cả mọi người, chỉ lặng lẽ liếc
nhìn đám đông và nói:
"Chuyện đầu
tiên, chính là cực hạn của Dị biến giả"
"Hoặc là,
các người cũng có thể hiểu rằng giới hạn của người phàm"
Ông vừa nói, vừa
dừng lại một chút, liếc mắt nhìn mấy người Tửu Quỷ, Rắn Đỏ, Chó canh gác và những
người khác ngồi bên dưới.
Cuối cùng, ánh mắt
của ông rơi vào Búp Bê đang ngồi ở bên cạnh Lục Tân, cô đang ngơ ngác, tròn mắt
nhìn lên bục giảng:
"Tất cả
chúng ta đều biết rằng năng lực, có nghĩa là có mười ba loại sức mạnh tinh thần
hoạt đột lên bảy phương diện bẩm sinh khác nhau của con người và thể hiện một số
đặc điểm bất thường"
"Vì sự khác
thường này, họ có thể làm được một số việc mà người bình thường không làm được
nên được gọi là năng lực."
"Cũng đừng
nên coi đây là một món quà"
"Giống như một
cành bình thường không thể giết người, nó chỉ có thể đâm vào da thịt sau khi đã
được vót nhọn"
"Cho nên, một
cành cây có chức năng giết người không hề mạnh hơn những cành cây bình thường
mà ngược lại, còn thiếu sót rất nhiều"
Khi Giáo sư Bạch
nói đến đây, ông dừng lại và liếc nhìn hội trường:
"Tuy nhiên,
vì tình trạng khó khăn mà thế giới loài người đang gặp phải ngày nay, chúng ta
không chỉ phải phát triển năng lực của mình mà còn cần nâng cao năng lực để chiến
đấu chống lại sự ô nhiễm tinh thần xuất hiện ở khắp mọi nơi dưới ánh trăng đỏ"
"Bây giờ,
năng lực được con người xem như một vũ khí, hay nói đúng hơn là một sự lệ thuộc."
"Còn đối với
mọi tổ chức, bao gồm cả Liên minh miền Bắc, Giáo hội Khoa học và Công nghệ ở miền
Nam và Hỗn loạn chi địa ở miền Trung thì vấn đề khó khăn lớn nhất hiện nay
chính là nâng cao năng lực. Nhà nghiên cứu tài ba của liên minh đã đề ra lý luận
bảy cấp bậc, khiến người ta nhìn ra sức mạnh tinh thần ở mức độ mạnh nhất, đồng
thời cũng có tham vọng và mong muốn từng bước nâng cao năng lực của chính mình.
"Và hiển
nhiên rằng, bảy cấp bậc này thực sự tồn tại"
"Cho dù đó
là Thâm Uyên, Vùng cấm kỵ hay những Không Gian Hư Vô khác đều có những mức độ
tương ứng rõ ràng"
"Hơn nữa,
khi mà các cấp thứ nhất, thứ hai và thứ ba liên tục được tiết lộ và đã xuất hiện
một số ít các Dị biến giả tiếp cận đến đến cấp thứ tư, đã khiến nhiều người ảo
tưởng, cho rằng chỉ cần làm từng bước, thì họ sẽ có thể có được sức mạnh càng mạnh
mẽ hơn.
"Thậm chí, họ
còn cho rằng bản thân sẽ có thể hái trái cấm trên đỉnh kim tự tháp."
Khác với lúc trước,
Giáo sư Bạch rất nghiêm túc khi nói về những nội dung này.
Điều này cũng khiến
tất cả mọi người trong hội trường vô thức nâng cao tinh thần và chăm chú lắng
nghe từng lời nói của ông.
Thậm chí có những
người đã bắt đầu ghi chép.
Và mỗi khi Giáo
sư Bạch nói đến những điểm quan trọng, ông cũng cố ý nói chậm lại một chút để mọi
người có thể nghe rõ hơn.
"Nhưng trên
thực tế, đây chỉ là vọng tưởng"
"Là một con
người, không ai có thể thực sự đạt đến đỉnh của bảy cấp bậc, vì mỗi một người đều
có cực hạn"
Trong hội trường,
bắt đầu có những tiếng huyên náo, xì xào to nhỏ, những Dị biến giả có mặt ở đây
vẫn còn chưa hết bàng hoàng.
Các nhân viên
nghiên cứu có vẻ như muốn đặt câu hỏi, nhưng lại biểu hiện không muốn cắt ngang
bài phát biểu của ông.
Giáo sư Bạch cũng
không có để ý tới những nhân viên nghiên cứu này, mà tiếp tục nói:
"Cực hạn này
có thể gọi là giới hạn của người phàm"
"Trong thực
tế, nó rất dễ hiểu"
"Về cơ bản,
cội nguồn năng lực của Dị biến giả cũng giống như tinh thần thể tối thượng của
thế giới tinh thần"
"Thế nhưng,
mười ba dạng tinh thần thể tối thượng, tác động lên bảy phương diện khác nhau của
con người có thể tạo ra bảy loại năng lực khác nhau."
"Như vậy, với
tư cách là Dị biến giả thì bẩm sinh đã có trong người một trong bảy năng lực này.
Ngay cả khi các người có tiếp tục cải thiện bản thân, thì làm thế nào các ngươi
có thể vượt qua được bước ban đầu để khiến năng lực bẩm sinh của ngươi tạo ra ảnh
hưởng với một loại sức mạnh khác trong bảy loại năng lực kia?"
"Đơn giản mà
nói, Dị biến giả chỉ có thể một trong bảy loại năng lực."
"Dị biến giả
bẩm sinh đã không trọn vẹn và có sự khác biệt về bản chất với tinh thần thể tối
thượng"
"Rào
rào..."
Bầu không khí
trong hội trường đột nhiên huyên náo hơn hẳn.
Không biết có bao
nhiêu nhân viên nghi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.