Chào hỏi đồng
nghiệp xong Lục Tân liền đi vào văn phòng của mình.
Bây giờ đồng nghiệp
đều đã quen với sự nghỉ phép liên tục của hắn nên đối với việc hắn bất ngờ trở
về cũng không thấy có gì lạ.
Ngồi trong văn
phòng mười phút mà vẫn không có khoản tiền nào đến.
Hắn lấy tài liệu
ra ngồi tính toán một hồi mới hiểu là do thời gian hơi ngắn, không có vấn đề gì
trong hạng mục mới. Hừ, không thể không thừa nhận, tuy có tiền thưởng rất tốt
nhưng vẫn không ổn định bằng tiền lương, tốt xấu gì tháng nào tiền lương cũng
được thanh toán đúng hẹn...
Hèn gì người nhận
được tiền thưởng rất ít, đại đa số vẫn là ngoan ngoãn nhận tiền lương cơ bản.
Vừa mới chơi
rubik được khoảng chừng nửa tiếng là có người đến gõ cửa phòng Lục Tân. Hắn
đóng trang web trò chơi lại, lấy một bản báo cáo để lên mặt bàn, còn mở sổ ghi
chép làm bộ như đang rất nghiêm túc phân tích, sau đó nói:
"Vào
đi"
Là chủ nhiệm Lưu
đến, mặt mày hắn đỏ ửng nom có về rất mệt mỏi.
Thật ra cũng
không phải chuyện gì lớn, chỉ là đến hỏi thăm xem Lục Tân đi công tác có thuận
lợi hay không như thường lệ thôi.
Sau đó là một vài
những chi tiết nhỏ khác, chẳng hạn như công ty vừa đổ xăng cho hắn, rồi đang
cân nhắc có cần tuyển thư ký riêng cho hắn hay không.
Không nói đến việc
đổ xăng, chuyện thư ký gì đó chắc chắn là ý đồ của phó tổng Tiếu.
Tên đó luôn khoa
trương như vậy.
Lục Tân liền từ
chối yêu cầu tuyển thư ký.
Thực ra, công việc
của hắn cũng không nặng nhọc gì, chỉ có ngồi đếm tiền thưởng thôi, rubik thì tự
mình chơi là được rồi.
Cho nên không nhất
thiết phải gia tăng nhân lực cho công ty làm gì.
Chủ nhiệm Lưu vừa
cười vừa gật đầu đồng ý, sau đó tiện thể mời Lục Tân cùng ăn bữa cơm trưa.
Sau đó uống vài
chén, cùng nhau thảo luận làm sao để phát triển công ty.
Đây là chính sự
nên Lục Tân rất vui vẻ gật đầu.
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.