Cúp máy, Lục Tân
vẫn không yên tâm nổi, vì từ đầu đến cuối hắn đều cảm thấy chuyện này thật sự rất
kỳ quái.
Người này là ai,
tại sao lại tìm đến cô nhi viện Ánh Trăng Máu?
Tại sao hắn lại
muốn gặp mình?
Mặt khác, theo những
gì Hàn Băng kể lại, tuy trông có vẻ Thanh Cảng đã nhanh chóng phản ứng cũng như
hành động với tốc độ nhanh nhất; nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, hắn phát hiện hành
động của Thanh Cảng dường như cũng có vài chỗ quái lạ.
Ví dụ, con người
này không thể bị máy ảnh ghi lại, cũng không thể phác họa qua tranh, nhưng vì
sao Thanh Cảng lại không dùng ngôn ngữ để miêu tả dáng vẻ bên ngoài của hắn?
Vì sao lại không
nói tới tên của hắn?
Mặt khác, thể
theo cách xử lý vô cùng chuyên nghiệp của Thanh Cảng từ trước đến nay, họ nên
biết dưới tình huống không rõ ràng như hiện tại, hẳn là không nên sắp xếp cho
người trong cô nhi viện gặp mặt một kẻ không biết thân phận hay thông tin gì cả.
nhưng lúc hắn muốn đi gặp cô giáo Tiểu Lộc, họ lại không có ý định ngăn cản.
Biểu hiện của cô
giáo Tiểu Lộc cũng rất kỳ lạ, cô là một người vô cùng cẩn thận, nhưng vậy mà lại
chủ động đề xuất muốn gặp mặt con người này...
Đây là vì cô giáo
Tiểu Lộc đã biết hắn từ trước, hay là cô đã bị ảnh hưởng lúc nào không hay?
Nghĩ tới những điểm
kỳ lạ không xác định này, sau khi cúp máy, Lục Tân lập tức liên lạc với Hạ
Trùng, nói với cô bản thân phải về Thanh Cảng một chuyến. ý định này của hắn
quá đột ngột, khiến ngay cả Hạ Trùng phải ở lại chỗ này xử lý công việc của Hỏa
Chủng cũng cảm thấy hơi hơi kỳ lạ.
Nhưng cô không hỏi
nhiều, chỉ nói:
"Nếu ngươi
có việc vậy thì cứ đi đi, bên này đã có ta rồi."
Cô sảng khoái đồng
ý như vậy, cũng không biết có phải đã được Dao Phẫu Thuật nhắc nhở rồi không nữa.
"Vậy thì
không biết cô có thể vận dụng quan hệ của mình để sắp xếp giúp ta một chiếc máy
bay trực thăng bay về Thanh Cảng không, về chi phí thì...
"Tất cả đều
do ta chỉ trả"
Vì trong lòng có
chuyện, Lục Tân cũng không còn tâm trí đâu mà quan tâm những chuyện khác.
Hắn vốn định tự
lái xe của mình trở về, nhưng bây giờ chỉ có thể chọn phương tiện giao thông có
tốc độ nhanh hơn thôi.
Còn xe thì mai mốt
tìm người mang về hộ mình là được.
Hạ Trùng nhìn thấu
nỗi lo lắng của Lục Tân, lập tức giúp hắn sắp xếp máy bay.hai tiếng sau, Lục
Tân đã ngồi trên một chiếc máy bay trực thăng Hỏa Chủng.nó bay qua mấy trạm
trung chuyển để đổ đầy nhiên liệu, sau đó bay thẳng một mạch hộ tống Lục Tân trở
về Thanh Cảng, rồi bay ngược về.
Sau sự kiện Trăng
Máu, đây là một hành trình vô cùng phiền phức.
Đặc biệt là con
đường này, họ phải vượt qua ranh giới giữa liên mỉnh và thành phố Hỏa Chủng,
nhưng đối với viện nghiên cứu mà nói, chuyện này không tính là vấn đề.
Khi máy bay trực
thăng phành phạch bay ra khỏi khu rừng thép của thành phố Hỏa Chủng, Lục Tân
ngoái đầu nhìn thoáng qua.
ở vị trí này, hắn
nhìn thấy thành phố phồn hoa nhất, dưới ánh mặt trời, nó trông sạch sẽ, tỉnh
tươm, mang đầy cảm giác khoa học kỹ thuật, dường như chẳng có gì khác biệt với
lúc mình tới, chỉ là so với ban đêm thì cảm giác lúc ban ngày càng thêm rõ
ràng.
Hiện tại rất có
thể Số Hai còn đang ẩn nấp ở một góc nào đó trong thành phố chờ đợi mình.hoặc
cũng có thể lúc này, hắn đã lại thân bất do kỷ tiến vào Thần Ác Mộng.
Sớm muộn gì mình
cũng sẽ quay về đón hắn rời khỏi đây, đó chính là ước hẹn giữa hai người họ.
Đối với mỗi một đứa
bé trong cô nhi viện, chính mình rất nhớ cũng như cảm thấy hổ thẹn với họ, nên
mới nguyện ý cố gắng hết sức giúp đỡ họ.
Nhưng họ thì sao?
Người tới Thanh Cảng
tìm gặp mình kia, có phải cũng là đứa nhỏ trong cô nhi viện không
"Phù..."
Lục Tân thờ ra một
hơi dài, nhưng vẫn không thể kiềm chế được trái tim đang nhảy loạn thình thịch
cũng như sự khẩn trương không thể vứt bỏ kia.
Lục Tân hứa với
Hàn Băng là sẽ quay về Thanh Cảng trong vòng hai ngày. Nhưng trên thực tế, vì
việc tiếp tế trên đường không xảy ra tình huống bất ngở gì, nên chỉ tốn hơn một
ngày máy bay đã tới nơi.
Vì trên đường tới
họ đã dùng điện thoại vô tuyến điện liên hệ với người bên Thanh Cảng, nên máy
bay trực thăng in logo của Hỏa Chủng lập tức bay thẳng vào thành phố vệ tinh Số
Hai, sau đó đáp xuống nóc nhà đồn cảnh vệ của thành phố.
ở đây đã có rất
nhiều người chờ Lục Tân đến. Trần Tinh, Hàn Băng, cả hai đều mặc đồng phục thẳng
thớm, còn có một đội nhân viên cầm trong tay vũ khí đặc biệt đứng xung quanh
canh gác.
"Tư liệu chuẩn
bị không quá đầy đủ."
Trần Tinh đưa một
phần văn kiện cho Lục Tân vừa bước xuống máy bay, nói:
"Xung quanh
người này hình như tồn t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.