"Roẹt...”

Ngay cả Lục Tân cũng lần đầu tiên cảm nhận được ý chí muốn sống mãnh liệt, ra sức giãy dụa tìm đường thoát cho sinh mệnh của mình, thì vẫn có một phần hạt đẹn bị kéo ra ngoài, vặn vẹo quấn quanh Bàn Tay Tái Nhợt, hệt như một đám sinh vật sống.

Hạt đen cuối cùng sắp bị kéo ra khỏi cơ thể Lục Tân, ăn cắp sắp hoàn thành.

Trên mặt Lục Tân hiện lên biểu cảm thoải mái và bình tĩnh chưa từng xuất hiện bao giờ. Cha và em gái đứng hai bên cũng dần trở nên trong suốt, hệt như dấu vết tồn tại của họ cũng sắp bị nó tiện tay hủy diệt.

Thay đổi xảy ra chỉ trong nháy mắt.

Phôi thai Địa Ngục bên cạnh Lục Tân đã hoàn toàn chìm vào im lặng, không còn lại chút dấu hiệu sinh tồn nào.

Nhưng đúng vào lúc này, phôi thai đột ngột run run, một cái kéo bạc tinh xảo vươn ra khỏi phôi thai.

Lưỡi kéo nhọn hoắt, sắc bén ánh lên dưới ngọn đèn nhiều màu, toát ra vẻ đẹp đầy quỷ dị.

Chuôi kéo nhanh chóng mò thấy chỗ cổ tay của Bàn Tay Tái Nhợt, sau đó lưỡi kéo nhẹ mở ra, rồi cắn chặt lấy cổ tay Bàn Tay Tái Nhợt, sau đó khẽ khép lại, tựa như đang cắt một tờ giấy trắng.

"xẹt!"

Bàn Tay Tái Nhợt bị cắt đứt.

Cơn run rẩy kịch liệt xuất hiện trên người Bàn Tay Tái Nhợt.

Cánh tay cụt kia đột nhiên tỏa ra luồng sức mạnh tinh thần không thể nào hình dung nổi. Có thể cảm nhận được nỗi kinh ngạc sợ hãi, phẫn nộ, cùng với không cam lòng trong nó. Nó hung tợn nhào tới trước, cổ tay bị cắt đứt vội vã duỗi về phía bàn tay rơi rụng kia, như muốn túm nó về.

Nhưng thứ mà bàn tay kia đang nắm chính là hạt đen, là số hạt đen cuối cùng, suýt chút nữa nhưng chưa hoàn toàn rời khỏi cơ thể Lục Tân.

Nên sau khi bàn tay bị cắt đứt, hạt đen nhanh chóng quay về cơ thể Lục Tân, đồng thời cũng lôi kéo bàn tay tái nhợt về lại đây.

Lục Tân thình lình tỉnh lại, hình như đã trải qua một cơn ác mộng đáng sợ.

Ngay sau đó, đập vào mắt hắn chính là bàn tay đứt đoạn đầy quái lạ và đáng sợ của Bàn Tay Tái Nhợt đang xuất hiện ngay trước mắt hắn.

Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được trong người như có thêm thứ gì đó đang cố gắng giãy dụa, muốn phá vỡ thân xác của mình để thoát ra ngoài.

Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì một bóng người, là phụ nữ, từ từ ló mình ra khỏi phôi thai.

Là mẹ!

Tay phải bà cầm kéo, tay trái cầm một cây đinh màu đen.

Giây đầu tiên vừa ló mình ra, bà đã nhanh chóng và đột ngột đóng cái đinh này vào tay phải Lục Tân.

Ngay sau đó, kèm theo nỗi đau chạm đến linh hồn, Lục Tân cảm thấy cái thứ không ngừng giãy dụa trong người mình đã tan biến.

Nhưng bàn tay mình, chỗ bị đóng đinh bắt đầu trở nên trắng nhợt với tốc độ mắt thường cũng thấy được.

Ngay giây sau, hắn dường như đã hiểu ra điều gì đó, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn mẹ.

Mẹ đứng ở trước mặt hắn, trên người là chiếc đầm lễ phục màu trắng, tóc tai chải chuốt gọn gàng, tinh tế, chỉ là trên bộ lễ phục trắng này lại xuất hiện rất nhiều vết bẩn, đầu tóc gọn gàng cũng trở nên rũ rượi, thậm chí còn đánh mất một bên giày cao gót.

Đây là

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play