Chỉ thấy cái đống dây thép cong cong quẹo queo tạo thành những hình thù kỳ dị, tấm vải nỉ thiếu một góc bị gió đêm thổi tới tung phần phật.

Cả cái công trường to chỉ có nửa phía đông là có tí đèn lấp lóe, những vị trí khác thì chỉ có mấy cái bóng đèn hư treo lủng lẵng.

Mấy bóng đèn mờ mở này hoàn toàn không đủ để xua đi bóng tối.

Toàn bộ kiến trúc, một nửa hướng về trăng đỏ, một nửa giấu trong bóng tối.

Trong đêm yên tĩnh, gió tràn vào kiến trúc, tạo ra tiếng ô ô như quỷ khóc.

Phòng bảo vệ không có bóng người, mập mạp hít một hơi:

"Đoán chừng lão Trương lại bị dọa cho nên về nhà trước rồi."

Nói xong thì đạp cửa đi vào, cầm mấy cái nón bảo hộ phát cho mọi người đội, rồi leo lên cái cầu thang làm bằng hợp kim nhôm được dựng tạm thời để lên lầu bốn, sau đó nhìn sang phía Tây.

Mập mạp nhìn mấy lần, đột nhiên cả người run lên, mắt trợn trắng.

"Đúng lúc vậy?"

Những người khác cũng kinh ngạc, mở to mắt nhìn sang, trong lòng lập tức dâng lên một luồng khí lạnh.

Chỉ thấy ở đằng xa, tất cả đều bị bao phủ trong bóng đêm.

Mới đầu nhìn thì chẳng thấy được gì ngoài bóng tối.

Nhưng khi giữ nguyên tầm mắt, đợi tới lúc con mắt thích ứng với bóng tối thì có thể nhìn thấy ở đằng đó có loáng thoáng mấy cái bóng màu trắng. Chúng nó cứng đờ, chầm chậm lướt về phía trước, như là một đám lửa quỷ lập lòe rồi từ từ chui vào trong mộ địa.

Như là vong hồn đang đi dò xét lãnh địa của bản thân.

"Chỗ... Chỗ đó..."

Mập mạp bị dọa sợ, đám thịt mỡ trên mặt không ngừng run rẩy:

"Chỗ mà mấy thứ kia đang vây quanh, hồi trước chính là cái hố chôn xác."

"Lúc công trình vừa khởi công, chúng ta đào được gần trăm bộ xương ở chỗ đó. Mới đầu khi nghe ở đây có ma ta vẫn chưa tin, còn dẫn người đi tới kiểm tra, ai ngờ cái gì cũng không tìm được, chỉ cảm thấy gió lạnh thổi từng cơn"

"Sau này cái thứ đồ chơi này càng lúc càng dữ, mấy bảo vệ trực ca đêm đều nhìn thấy..."

Cái giọng run rẩy của mập mạp, cộng với mấy cái bóng ma cứ bay tới bay lui ở đằng xa làm cho cả đám người run lẩy bẩy.

Một cảm giác hoảng sợ ngay lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu.

Cả đám co rúm lại, khẩn cầu nhìn Lục Tân.

Lục Tân im lặng suy tư một lát, sau đó vói tay vào túi móc ra một khẩu súng.

"Đoàng, đoàng."

Hắn chĩa súng về trước rồi bắn liên tục hai phát.

"Má ơi..."

Tiếng súng làm mọi người giật nảy mình, vô thức ôm đầu gối ngồi Sụp xuống.

Họ nhìn Lục Tân với một ánh mắt vừa kinh vừa sợ, không ngờ người này lại mang theo súng bên mình, hơn nữa còn dám nổ súng...

Đây quả nhiên là đại sư bắt quỷ của chính phủ, nếu không phải là người của chính phủ thì sao lại dám phách lối như vậy?

Trong lúc mọi người đang hoảng sợ thì Lục Tân lại vừa cười vừa nhìn về phía có bóng trắng lấp lóe.

Sau khi tiếng súng vang lên, màn đêm lập tức trở nên hỗn loạn, chim chóc bị sợ bay ào ào lên trời.

Nhưng cái bóng trắng bên hố chôn xác vẫn còn ở nguyên đó, hơn nữa còn bất động.

Như là bị tiếng súng dọa sợ, từng cái đều ngồi xổm xuống đất.

Dưới sự dẫn dắt của Lục Tân, đám người nhanh chóng chạy về phía bên kia, sau đó cả đám đều trở nên ngơ ngác.

Chỉ thấy bên cạnh công trường có mấy cái bao phân hóa học nằm rải rác, bên trong đều là cốt thép và dây kẽm quấn thành cuộn. Nhìn xuyên qua nghĩa địa, có thể thấy ở đằng xa có vài ba chiếc xe ba bánh đang lốc cốc chạy xuống dốc...

Mà ở trong nghĩa địa thì lại có một ông lão máu me đầy mặt đang ngã nhào dưới đất, thấy họ thì bắt đầu hô lên:

"Giám đốc Vương, đừng nổ súng..."

"Ta chỉ lấy có mấy cây cốt thép thôi mà, đâu có tới mức phải nổ súng chứ..."

"Ôi trời ạ cái chân ta, ta nói cho ngươi biết, nếu không đền cho ta mấy vạn thì ngươi đừng hòng đuổi ta đi..."

Nhìn ông lão mặc đồng phục bảo vệ đang lăn lộn dưới đất, mọi người ở đây lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Cái gì vậy không biết..."

Lục Tân xử lý không ít những sự kiện có liên quan tới nguồn ô nhiễm đặc biệt, nhưng đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy phong phú tới vậy.

Không phải là loại hình ô nhiễm phong phú, mà là nhân sinh quá phong phú.

Bỏ giám đốc Vương ở lại để bàn bạc vấn đề bồi thường với lão Trương, số người còn lại nhanh chóng đi ra ngoài.

Liên tục gặp hai chuyện hiểu lầm, tâm tình không khỏi có chút uể oải.

Quỷ đâu? ........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play