Lúc nãy đám người Hạ Trùng cũng đã nói rồi, họ sẽ dẫn đám nhân viên vũ
trang này về, sau đó lại thông báo cho Hỏa Chủng tới chuộc người.
Chuyện này có khác gì bắt cóc tống tiền không?
Nhưng mình cũng đâu có làm mấy việc vi phạm pháp luật này?
Mình chỉ nhặt mấy chiếc xe trên đường thôi mà!
Rất nhanh sau đó, bốn tên nhân viên vũ trang nhận mệnh đi ra, tên nào cũng
cúi đầu ủ rũ, sau đó phân biệt chui vào bốn chiếc xe việt dã rồi lái nó về
thành phố Hắc Chiểu. Họ đột nhiên có một cảm giác, mình là phạm nhân đang tự
lái xe đưa bản thân về nhà giam.
Chỉ có điều hiện tại họ cũng rất phối hợp, không sinh ra bất kỳ tâm tư phản
kháng nào.
Vù vù vù...
Khi chân trời vừa hửng sáng thì Lục Tân cũng dẫn theo đội xe trở về thành
phố Hắc Chiểu.
Đám người Hàn Băng nghe tin xuống lầu, khi nhìn thấy một hàng xe việt dã một
chiếc xe tải khổng lồ đậu trước quán rượu thì đều tỏ vẻ kinh ngạc. Chẳng phải Lục
Tân đã nói là đi giúp Hạ Trùng bắt kẻ tình nghi có liên quan tới việc giao dịch
linh hồn hay sao?
Sao bây giờ lại lái nhiều xe về thế nào?
"Đây là thu nhập ngoài ý muốn, hay là nhặt được trên đường?" Tâm
trạng của Lục Tân rất tốt, hắn giải thích:
"Nhặt được đấy, cho nên lái về dùng, nhất là chiếc xe tải lớn
kia."
Cô nhi viện đã chuyển vào căn nhà lớn hơn, nhưng mấy đứa nhỏ bên trong càng
lúc càng nhiều, tuổi càng lớn, việc cũng nhiều hơn.
Có chiếc xe tải này rồi, sau này sẽ để nó trong cô nhi việc để chuyển đồ
chuyển đạc linh tinh.
Dù là ra ngoài mua đồ thì cũng sẽ mua được nhiều hơn.
Đám người Hàn Băng cũng không tỏ ý kiến gì với việc Lục Tân dẫn một đội xe
việc.
Dù cho họ có tin tưởng thực lực của Lục Tân, nhưng khi thấy hắn bình an trở
về thì nỗi lòng yên tâm cũng vượt qua mọi thứ khác.
Điều duy nhất khiến Hàn Băng đau đầu là:
"Đan Binh tiên sinh, dù ngươi có lái mấy chiếc xe này về thì chúng ta
cũng không có ý kiến"
"Chỉ có điều chúng ta chỉ có bốn người, mà xe lại có tận năm chiếc,
chúng ta phải lái làm sao đây?"
Lục Tân bị vấn đề này hỏi khó, bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Nhiệm vụ của Hạ Trùng hình như rất gấp, sau khi trở về, chưa tới ba giờ thì
đã đưa ra quyết định mới.
Một vài người của quân đội Phụ Linh sẽ phụ trách áp giải quái vật tinh thần
và tiểu đội trưởng họ Long kia về. Còn ba nguòi Hạ Trùng, Dao Giải Phẫu, Thuần
Thú Sư sẽ tiếp tục đi điều tra những việc liên quan tới giao dịch linh hồn và
tìm kiếm manh mối tồn tại của địa ngục.
Lục Tân suy đoán, họ có lẽ đã nghe được đầu mối gì đó khi thẩm vấn quái vật
tinh thần và tổ trưởng Long.
Đi gấp như vậy, hẳn là vội vã đi điều tra.
Chỉ có điều nhiệm vụ này dù sao cũng không phải là của hắn, cho nên họ
đương nhiên sẽ bí mật.
Này cũng không có gì, dù người đúng là do hắn bắt, nhưng hắn cũng chỉ là một
kẻ làm thuê mà thôi.
Nhưng Hạ Trùng đã hứa với hắn, chậm nhất là nửa tháng, khi cô về tới thành
phố trung tâm thì sẽ thông qua hệ thống ngân hàng ở đó để chuyển khoản cho
Thanh Cảng, sau đó Thang Cảng sẽ chuyển lại cho mình. Tuy lưu trình có hơi phức
tạp, nhưng Hạ Trùng cũng đã nói, mọi chi phí thủ tục sẽ do cô hết.
"À phải, Đan Binh đội trưởng, ngươi thật sự chưa từng nghĩ tới việc tới
thành phố trung tâm làm việc sao?"
Trước hi rời đi, Hạ Trùng hình như nghĩ tới gì đó, rất chân thành hồi Lục
Tân ở trước mặt Hàn Băng:
"Đãi ngộ ở chỗ chúng ta rất cao."
"Hả? ?"
Lục Tân nghe tới vấn đề này, không hiểu sao lại có chút hoảng.
Chuyện quan trọng như thế, sao cô lại không thừa dịp ở riêng với mình mà hỏi?
Dùng khóe mắt nhìn thoáng qua Hàn Băng đang khẩn trương, Lục Tân kiên định
nói:
"Hiện tại ta sống ở Thanh Cảng cũng rất tốt, huống chỉ khi ta tiến vào
giai đoạn thì hai thì đã ký hợp đồng với Thanh Cảng, lúc này cũng chưa tới kỳ hợp
đồng..."
Do dự một chút, Hạ Tân lại nhịn không được thấp giọng hỏi:
"Chỗ của các người cần người làm kiêm chức không?"
Hàn Băng đứng phía sau vừa mới thở phào một hơi lại bắt đầu cảm thấy hoảng.
Sau khi tiễn đội người Hạ Trùng đi thì Lục Tân và tiểu đội trợ giúp tới từ
Thanh Cảng quyết định nghỉ ở thành phố Hắc Chiểu mấy ngày. Để xác định lại nguồn
ô nhiễm ở nơi này đã được dọn dẹp, đồng thời nhận lấy biên nhận nhiệm vụ ở sảnh
hành chính thành phố và giấy cam đoan nhận tiền.
Mấy chuyện này được tiến hành vô cùng thuận lợi, gần như là không gặp chút
khó khăn nào.
Hiện tại thành phố Hắc Chiểu đã trở nên sạch sẽ vô cùng, sạch sẽ ở đây,
đương nhiên là chỉ về việc cỏ đen.
Trải qua mấy ngày này, những người có dã tâm trong thành phố cuối cùng cũng
đã nhận rõ hiện thực.
Thành phố Hắc Chiểu có một vị tà thân khủng bố buông xuống đã là một chuyện
thật, mà dù còn có người không cam tâm, nhưng khi nhìn thấy tử trạng của đám
người thì cũng lập tức hiểu rõ mình nên làm gì. Dù sao thì đối với những người
có tư cách không cam lòng mà nói, cùng nhau phân cao thấp ở loại vấn đề tuyệt vọng
này là một chuyện vô cùng ngu xuẩn, chẳng thà giữ vững địa vị và quyền lực của
mình trước để đợi cơ hội khác.
Dù thế nào, nếu địa vị và quyền thế vẫn ở trong tay thì lợi ích vẫn còn
nguyên ở đây.
Dù sao trước đó, địa thế liên thông quan trọng của Hắc Chiểu đã đủ để bọn hắn
thu hoạch được không ít chỗ tốt.
Đương nhiên, đối với vị na vương khủng bố' đột nhiên buông xuống này, họ vẫn
cảm thấy như có xương đang mắc vào cổ họng. Thế là bọn không tiếc mọi giá, hứa
hẹn với bên ngoài rằng sẽ triệu tập dị biến giả và lính đánh thuê tới để xử lý
nguồn ô nhiễm...
.. Đương nhiên, đây thật ra là một câu chuyện khác.
Rất nhanh, ba ngày lại trôi qua, nhiệm vụ báo cáo của Hàn Băng đã hoàn
thành, thế là ngỏ ý muốn về T ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.