Bây giờ, ở cách đó một nghìn mét đang có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh điên cuồng lại kỳ lạ ở đáy hồ đã bị rút cạn nước kia.
Ba chiến sĩ được võ trang đầy đủ lại bay lên giữa không trung mà không hề dựa vào bất kỳ thứ gì. Hơn nữa cơ thể bọn họ trông đặc biệt vặn vẹo, giống như có một loại ý chí vô hình nào đó đang ép bọn họ, khiến bọn họ cứng đờ, chậm chạp nhưng lại không thể chống cự được mà xoay người sang, thậm chí nâng khẩu súng trong tay bọn họ lên, sau đó bắn vô số những viên đạn dày đặc ra xung quanh...
Nhưng ở dưới tình huống như vậy, không ngờ Lục Tân lại lao thẳng về phía những viên đạn bắn tới.
Anh rõ ràng đang chạy nhanh, cơ thể lại đồng thời xoay tròn một cách kỳ lạ, bên cạnh có vô số nước bùn văng ra tung tóe. Nhưng ở dưới những viên đạn bắn ra dày đặc như vậy, không ngờ anh lại tránh được tất cả, lao tới ba mét rồi chợt nhảy lên.
Dưới trăng máu, anh cong lưng giống như con mèo, cơ thể dường như kéo ra một cái bóng dài còn sót lại, lao thẳng lên giữa không trung.
Cú nhảy này lại đến gần một nhân viên của tổ điều tra.
Nhân viên của tổ điều tra này bay trên không trung cách mặt đất bốn, năm mét. Đây là một độ cao mà bất kể ai cũng không thể nhảy tới được. Nhưng Lục Tân lại nhảy lên được, đồng thời nắm bắt vô cùng chính xác khe hở giữa những viên đạn bắn ra, bổ nhào về phía người anh ta.
"A..."
Cái bóng trên lưng của thành viên tổ điều tra này chợt quay đầu nhìn về phía Lục Tân, gương mặt mơ hồ nhưng rõ ràng vặn vẹo, cái miệng há to về phía Lục Tân giống như không có giới hạn, lộ ra một dáng vẻ đáng sợ khiến da đầu người ta tê dại.
Nhưng Lục Tân vung tay lên. lại xé rách nửa gương mặt của nó, sau đó dùng hai tay tóm lấy cơ thể của nó.
"A..."
Thành viên tổ điều tra kia còn tưởng Lục Tân tới giết mình.
Nhưng kết quả, anh ta đột nhiên cảm giác cơ thể của mình chợt nhẹ bỗng, lực lượng trói buộc anh ta lập tức biến mất.
Anh ta còn chưa kịp phản ứng, đã cảm nhận được cảm giác mất trọng lượng cực mạnh, anh ta nhe nanh vung vẩy tay chân, ngã xuống phía dưới.
Mà cũng trong giây lát khi giúp anh ta thoát khỏi sự ràng buộc, nhân lúc anh ta còn chưa rơi xuống, Lục Tân đã dùng hai chân đạp một phát lên trên người anh ta, mượn lực này để lao về phía một nhân viên điều tra khác đang ở trên không trung cách đó bốn năm mét, đồng thời cũng tháo bỏ sự ràng buộc cho anh ta.
Sau đó, anh cũng dùng cách tương tự, lại mượn cơ thể anh ta làm ván cầu, lao về phía người thứ ba.
...
...
"Anh ta đang làm gì vậy?"
Đồng thời, ở một nơi thần bí nào đó tại thành chính Thanh Cảng, Trần Tinh và thành viên trong tổ phân tích thông tin Hàn Băng cũng nhìn thấy được hình ảnh được truyền hình trực tiếp từ cameras trên người chiến sĩ của thành phố vệ tinh 2 chịu trách nhiệm phong tỏa. Cho dù khoảng cách quá xa, cộng thêm trăng máu lên cao khiến ánh sáng ảm đạm, nhưng bọn họ vẫn có thể nhìn thấy động tác giống như ma quỷ và hành động điên cuồng của Lục Tân.
Động tác linh hoạt lại kỳ quái, giống như ma quỷ.
Anh lao thẳng về phía làn đạn và quái vật tinh thần, đã đại biểu cho sự điên cuồng.
"Anh ta rất nguy hiểm..."
Hàn Băng không biết có bao nhiêu lời muốn nói, nhưng đến khi thốt ra lại chỉ nói được một câu vô nghĩa như vậy.
Mỗi người trong tổ phân tích thông tin đều có thể tiếp xúc với rất nhiều tài liệu có liên quan đến tinh thần bị lây nhiễm, trên trình độ nào đó, bọn họ cũng tương đương với một nửa chuyên gia. Cũng chính bởi vì bọn họ là chuyên gia, trong lúc dọn dẹp ô nhiễm mới đưa ra những đề nghị chuyên nghiệp.
Theo cô ta thấy, mỗi điều Lục Tân làm đều vô cùng nguy hiểm.
Đến bây giờ, bọn họ vẫn không thể xác định được bất kỳ số liệu cụ thể nào về nguồn lây nhiễm số 41 trong thành phố vệ tinh 2.
Nhưng qua những điều trước mắt để phân tích, đối phương dùng một lần công kích tinh thần đã phá hủy hơn nửa số đèn xung quanh, còn có thể đồng thời đẩy lùi ba nhân viên có vũ trang và Lục Tân. Điều này chứng minh đối phương nắm giữ lượng tinh thần cực lớn. Mà nó có thể kéo ba nhân viên được võ trang đầy đủ lên giữa không trung chỉ trong chớp mắt, lại chứng tỏ đối phương có khả năng lây nhiễm rất mạnh, có thể thực hiện lây nhiễm trong nháy mắt.
Dưới tình huống như vậy, khẩn cấp rút mọi người về, đồng thời lập tức tổ chức dùng hỏa lực bao phủ mới là lựa chọn chính xác nhất.
Thậm chí dưới tình huống bình thường, lúc ba thành viên của tổ điều tra bị hãm sâu trong nguồn lây nhiễm, lại bị xem là đã chết.
Nhưng ở dưới tình huống như vậy, không ngờ Lục Tân lại xông tới.
Lẽ nào anh không sợ mình sẽ chết dưới những làn đạn đó?
Người năng lực hệ con nhện quả thật có số liệu liên quan tới thử nghiệm tránh được đạn, nhưng nếu thật sự bị bắn trúng vẫn sẽ chết!
Nhưng sau khi Lục Tân làm vậy, bọn họ lại nhanh chóng nhìn thấy được Lục Tân nhảy lên trên không trung ba lần, giải cứu được ba nhân viên của tổ điều tra thoạt nhìn giống như đã mất đi lý trí, bắt đầu nổ súng về phía bạn đồng hành xuống, phương pháp không rõ. Mà điều kinh người hơn là lúc ba thành viên của tổ điều tra này vừa rơi xuống đất, lại nhanh chóng bò dậy, cũng vội vàng lùi lại... ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Động tác của bọn họ linh hoạt và có trật tự, điều này chứng tỏ bọn họ đại khái có khả năng thật sự không bị lây nhiễm...
"Anh ta..."
Hàn Băng đã bất giác há hốc miệng.
Mà Trần Tinh đang cầm điện thoại trong tay, muốn đưa ra mệnh lệnh cũng dừng lại, vừa mừng lại vừa sợ.
Chỉ thoáng cái, cô ta đã chợt hiểu ra, lập tức đưa ra mệnh lệnh mới: "Nhanh lên, lập tức cùng thành viên của tổ điều tra lùi lại..."
Nhưng cô ta còn chưa nói xong lại nhìn thấy hành động của Lục Tân trên màn hình, lập tức trợn tròn mắt.
...
...
"Đến lượt mày..."
Mà lúc này, sau khi Lục Tân cứu được ba thành viên của tổ điều tra, lại không lùi lại cùng bọn họ.
Không ngờ anh không chịu từ bỏ, trái lại còn xông về phía trước.
Mà mục tiêu của anh chính là vũng nước giữa hồ kia.
Vừa rồi, lúc ba nhân viên được võ trang đầy đủ bị kéo lên giữa không trung, anh đã phát hiện ra manh mối.
Ở trong mắt người khác, sau khi ba thành viên của tổ điều tra bay lên giữa không trung đã hoàn toàn mất đi ý thức tự chủ.
Nhưng ở trong mắt Lục Tân, anh lại có thể nhìn thấy có cái bóng mơ hồ đã nhấc ba nhân viên được vũ trang này lên giữa không trung. Hơn nữa, động tác bọn họ xoay người và nổ súng là do cái bóng kia áp sát phía sau lưng, quấn lấy bọn họ, xiết chặt cánh tay và ngón tay của bọn họ, ép bọn họ nổ súng. Cho nên, lúc đội trưởng kia nổ súng mới có thể mơ hồ kêu lên một tiếng "Mau tránh ra"!
Cũng chính vì vậy, Lục Tân mới xác định được bọn họ chỉ bị "khống chế" chứ không phải bị "lây nhiễm!"
Cho nên anh mới nhờ em gái giúp đỡ, tránh thoát làn đạn bắn tới, nhảy tới giữa không trung, xé nát cái bóng quấn quanh bọn họ.
Cái bóng này rất kỳ lạ nhưng không rắn chắc, vừa xé đã hỏng.
Đương nhiên, cũng có thể vì em gái am hiểu điều này. Dù sao cô cũng thường xé đồ.
Nhưng sau khi cứu người, anh vẫn không thể lùi lại.
Chủ yếu là em gái không muốn lùi lại...
Lúc này, mắt cô sáng lên, nhìn chằm chằm vào vũng nước ở giữa hồ, nhào thẳng qua đó.
"Ùng ục ùng ục..."
Tốc độ của Lục Tân rất nhanh. Dưới tốc độ này, anh lại có thể lập tức vượt qua khoảng cách bảy, tám mét giữa anh và vũng nước.
Nhưng vào lúc anh sắp xông tới vũng nước ở giữa hồ kia, xung quanh vũng nước chợt có bong bóng nổi lên, đồng thời nhô lên phía trước. Trong nháy mắt sau đó, có một bóng đen đột nhiên từ trong nước bùn chui ra ngoài và nhanh chóng lớn lên, từng cành cây vặn vẹo kéo dài về bốn phương tám hướng. Vô số xúc tua kỳ quái đang quấn lấy xung quanh một cách điên cuồng lại dữ dội.
Giờ phút này, đồng tử của Lục Tân hơi co lại, ngẩng đầu nhìn lên.
Đây là một thân cây, một gốc cây mọc ra vô số dây leo, cuối dây leo đang mọc ra từng trái cây.
Mà mấy trái cây này là từng "con người".
Những người này từ giữa không trung nhào xuống, cố giang rộng hai tay hai chân và cơ thể như muốn cho Lục Tân một cái ôm thật lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT