Yến Thừa Cựu ngồi trên tấm thảm, không phát hiện Argine đã đi xuống.
Hiện giờ cậu như trần trụi đứng giữa băng thiên tuyết địa, gió lạnh bốn phía ập vào người, lạnh đến tận xương tủy.
Nếu Argine còn đứng ở đây, liền sẽ phát hiện thanh Hắc Vô Thường kia từ trên tay Yến Thừa Cựu chuyển xuống đùi, mũi đao nhẹ nhàng để lên ngực cậu, trên áo cũng bắt đầu xuất hiện một vệt màu đỏ.
Là một bảo bối có tên trên Dị Bảo Đồ Giám, kỳ thực đã không thể xem như “Đạo cụ” nữa rồi.
Bởi vì đạo cụ không có ý thức của mình, thế nhưng những vật có tên trên Dị Bảo Đồ Giám lại có.
Với bản lĩnh bây giờ của Yến Thừa Cựu, muốn nắm giữ được một cây đao như vậy không khác nào nói chuyện viển vông. Hắc Vô Thường ăn tinh huyết người khác, dựa vào máu chủ nhân để phát huy sức mạnh, nhưng cũng không phải là loại ma đao thích hút khô chủ nhân, không có tinh huyết, cũng có thể thay bằng sức mạnh chủ nhân. So sánh mà nói, tuy Vương Văn Tĩnh cũng dùng đao, mà nếu dùng một lần, phỏng chừng thân thể phải tổn hại hơn nửa, kém xa so với Yến Thừa Cựu có nội lực a.
Mũi đao Hắc Vô Thường không tiếp tục tiến lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play