Căn cứ quốc gia vốn là một công trình lớn nằm dưới lòng đất. Sau tận thế, vô số người chú ý đến nơi này, không có gì so với lòng đất càng thêm an toàn, lại càng không nói kiến trúc nơi này dường như đã hoàn công, chỉ cần chiếm cứ thành công, những người khác cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm. Bất quá cho dù tốc độ có nhanh hơn nữa, làm sao hơn được tốc độ của quốc gia?
Bây giờ các đại căn cứ trên thế giới cơ hồ đều là cấp quốc gia, một ít quốc gia thực lực không đủ mạnh chỉ có thể liên hợp lại, mà ngay cả như vậy, để sinh tồn được khá là gian nan. Bên cạnh đó, căn cứ Hoa quốc nơi Lâm Ẩm Vô định đến có năng lực mạnh mẽ, nhanh chóng chỉnh đốn tài nguyên trong căn cứ, chiếm lĩnh không gian trong lòng đất, miễn cưỡng duy trì sinh hoạt văn minh khoa học kỹ thuật.
Tại lối vào căn cứ trên mặt đất, gần đó có rất nhiều kiến trúc tương tự với phòng an toàn, bên trong cũng ở không ít người. Trong những người này một số là dân chạy nạn của những quốc gia khác, một số là cư dân trong tiểu căn cứ, đủ loại màu da, đủ loại ngôn ngữ, cơ hồ đều hội tụ vào cùng một chỗ. Trước tình thế sinh mệnh toàn thể nhân loại đang bị đe dọa, những người này có sự đoàn kết trước nay chưa từng có.
Dù sao hoàn cảnh cư trú dưới lòng đất cũng có hạn, những công trình bên dưới không thể tùy tiện mở rộng. Vì vô số lý do, những người này chỉ có thể tạm thời cư trú trên mặt đất, bất quá không có nghĩa là quốc gia không quản bọn họ, mỗi ngày vẫn có quân nhân mặc bộ phòng hộ đặc thù phục cầm súng giữ gìn sự an toàn trên mặt đất của cư dân.
Nhân lúc trời còn chưa sáng, liền có vài chiếc xe tải lớn liên tiếp đi tới căn cứ phụ cận.
Có một đôi huynh đệ song sinh xanh xao vàng vọt xuống xe, một người thì chân thọt, một người thì mù mắt, hai người đỡ nhau xuống xe, bộ dáng cẩn thận từng li từng tí thật khiến người khác thương cảm. Nếu là trước khi tận thế, cảnh tượng như vậy nhất định sẽ được người hữu tâm truyền lên mạng, dẫn tới vô số người cảm thán. Nhưng lúc này là sau tận thế, người bên cạnh cũng chỉ liếc nhìn mà thôi. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Có nhiều kẻ còn đáng thương hơn nhiều so với bọn họ, có thể sống sót đã là may mắn lắm rồi.
“Ca, chúng ta đã đến căn cứ quốc gia.” Thanh niên chân thọt vẻ vui nói, “Đến nơi này, cuộc sống của chúng ta nhất định sẽ trở nên tốt hơn rất nhiều. Ta, ta sẽ cố gắng làm việc.”
“Mộc An Nhân, Mộc An Nhật, chúng ta liền tạm biệt tại đây đi.” Tài xế xe tải phất tay về phía hai huynh đệ đáng thương, “Hi vọng sau này chúng ta có cơ hội gặp lại.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT